Nói Bừa Công Pháp, Đồ Nhi Ngươi Thật Đã Luyện Thành?

Chương 280: Coi như không thấy

Chương Trước Chương Tiếp

Thậm chí ngay cả tiếng kêu thảm thiết cuối cùng cũng không kịp phát ra.

“Tiểu thư...”

Thúy Nhi nhìn tiểu thư nhà mình, nhất thời không biết phải nói gì.

Một lời đã định đoạt sinh tử?

Đỗ Ngọc Anh cũng choáng váng, tại sao lại đột nhiên giết người chứ?

Hứa Viêm gãi gãi đầu, vẻ mặt áy náy, hắn cũng không định giết Thiên Huyễn Ma Sư, chỉ là vừa lĩnh ngộ được ý nghĩa của Long Ngâm nên nhất thời phấn khích, khiến cho Long Ngâm gào thét.

Không ngờ lại giết chết Thiên Huyễn Ma Sư luôn!

“Xin lỗi, ta không cố ý, ta không muốn giết ngươi đâu.”

Hứa Viêm thở dài, tiến lên lục soát tử thi.

Động tác khá thành thạo.

“Ngươi cũng là một Tông Sư mà, sao lại yếu ớt thế, chỉ cần một tiếng Long Ngâm thôi đã giết chết ngươi rồi sao!”

Hứa Viêm tỏ vẻ bất lực.

“Thúy Nhi, có nhìn thấy không, hắn chỉ là vô tình thôi!”

Đỗ Ngọc Anh thở phào nhẹ nhõm nói.

Thúy Nhi không nói gì, trong lòng cô ta nghi ngờ vô cùng, đây không phải là vô tình.

Hứa Viêm lục soát xong tử thi, cuối cùng cũng xác định được, Thiên Huyễn Ma Sư là nam.

Cây sáo này là một pháp khí không tệ, Hứa Viêm đã thu vào túi.

Lục ra được mấy tờ linh phiếu, xem ra cũng khá hơn mấy tên Tông Sư Ma Giáo trước đó, có tới mấy ngàn linh tinh.

Còn có một quyển nhạc phổ.

Lật ra xem thử thì thấy bên trong có một trang nhạc phổ có vẻ là Thiên Huyễn Ma Âm?

“Mang về cho sư phụ xem giết thời gian cũng được!”

Hứa Viêm vô cùng phấn khởi.

Chuyến đi Nội Vực lần này thu hoạch được rất lớn, hắn đã lĩnh ngộ được Long Ngâm Chân Ý.

“Sư phụ nói đúng, học rộng hiểu biết nhiều, nghiền ngẫm tinh hoa, dung nhập vào thân thể mình, mới là một võ giả thực thụ!”

Nhìn thi thể Thiên Huyễn Ma Sư, Hứa Viêm thở dài một hơi, nói: “Ta vốn không muốn giết ngươi, đã vô tình giết chết ngươi rồi thì ta sẽ chôn cất ngươi!”

Nâng tay đánh một cái, một cái hố lớn xuất hiện trên mặt đất.

Vẫy tay triệu hồi kim long cuốn lấy thi thể Thiên Huyễn Ma Sư, chôn vào trong hố lớn.

Ngay khi chôn đất, kim long nghiền ép, thi thể Thiên Huyễn Ma Sư vỡ vụn, hòa cùng với đất chôn vào bên trong.

Hứa Viêm lẩm bẩm trong lòng: “Ngươi là Tông Sư Ma Giáo, thực lực không yếu, hơn nữa trông lại kỳ quái nữa, vẫn nghiền nát cho chắc ăn, đề phòng ngươi chưa chết hẳn mà thối xác sống lại!”

Trong xe ngựa, Đỗ Ngọc Anh khẽ giật khóe môi, quay đầu đi, giả vờ như không nhìn thấy gì.

Sau khi giết chết Thiên Huyễn Ma Sư, cả đoàn người lại tiếp tục lên đường.

Có vẻ như vì sự thất bại của Thiên Huyễn Ma Sư, nên suốt quãng đường tiếp theo, đoàn người không gặp phải bất kỳ cuộc phục kích nào, thuận lợi vô cùng.

Hứa Viêm có chút tiếc nuối, sao lại không đến phục kích nhỉ?

Dù là một Tông Sư nghèo kiết xác cũng phải có vài trăm linh tinh chứ, cứ vài trăm linh tinh thế này chẳng mấy chốc là tích lũy đủ linh tinh thôi sao?

Đỗ Ngọc Anh thở phào nhẹ nhõm, chỉ còn ba ngày nữa là về đến nhà rồi.

Nghiêm Khoan trong xe ngựa không ra nữa, chịu không nỗi đả kích đó!

Ầm!

Một ngày nọ, đoàn người đang trên đường đi thì đột nhiên dừng lại.

Bốn bóng người từ bốn phương tám hướng đi tới, bao vây đoàn người ở giữa.

Đỗ Ngọc Anh bước ra khỏi xe ngựa, vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng, nhìn bốn vị Tông Sư, lòng cô chùng xuống.

Bốn vị Đại thành Tông Sư!

Hơn nữa còn giỏi về hợp kích, nếu liên thủ thì sức mạnh không chỉ tăng gấp bội so với Thiên Huyễn Ma Sư!

“Nếu ta không đoán nhầm thì bốn vị chính là Tứ Tuyệt Tông Sư của Lạc Vân Sơn Trang đúng không? Tại sao lại nhúng tay vào chuyện của Đỗ gia ta vậy?”

Đỗ Ngọc Anh trầm giọng nói.

Hứa Viêm cau mày, Lạc Vân Sơn Trang?

Chưa từng nghe đến, Tố Linh Tú cũng chưa từng đề cập, nhưng có thể phái ra bốn vị Tông Sư cường giả, hơn nữa còn không phải là Tông Sư bình thường, hiển nhiên thực lực không hề yếu.

Tứ Tuyệt Tông Sư từng bước tiến lên, bước chân thống nhất, khí tức thống nhất, khí thế tương liên, ngay cả nội khí võ đạo cũng tương liên.

Bọn họ im lặng không nói.

Đỗ Ngọc Anh hít một hơi thật sâu, “Công tử cẩn thận, đây là Tứ Tuyệt Tông Sư của Lạc Vân Sơn Trang, luyện tập thuật Tứ Tuyệt Quy Nhất, tâm ý thông nhau, khí thế giao hòa, có thể dung hợp sức mạnh của ba người còn lại vào một người, bộc phát ra sức mạnh đỉnh phong của bốn người...”

Hứa Viêm nhướng mày, thuật sự là Tứ Tuyệt Quy Nhất sao?

“Giang hồ võ đạo Nội Vực, quả thực quá tuyệt vời, mặc dù là nguỵ võ đạo nhưng thủ đoạn cũng thật là nhiều, chẳng trách sư phụ lại dặn ta đừng coi thường, phải học hỏi những tinh hoa trong đó...

“Hóa ra sư phụ đã sớm cảm ngộ mọi thứ, thế gian có vô số công pháp võ đạo, nên không truyền công pháp cho ta, mà truyền đạo cho ta, vạn pháp dung nhập vào một mình, vạn đạo quy về một...”

Càng nghĩ càng thấy sư phụ cao cả, đúng là cao nhân chân chính!

Ầm!

Có người ra tay rồi.

Quyền ấn của nắm đấm to lớn, ập đến ầm ầm, ba người còn lại thúc đẩy khí thế, không ngừng gia tăng uy lực tấn công của người ra tay.

“Loè loẹt!”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 35%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)