Kể từ khi chạy nạn đến giờ, ngoài Chu Di ra, không có một ai thực sự quan tâm đến cô.
Giờ đây, cô mới cảm ngộ được sự ấm áp của gia đình.
Chu Anh rưng rưng, cuối cùng tiểu thư cũng đã an toàn, có sư phụ và các sư huynh thương yêu, rồi sẽ có ngày, họ có thể trở về Nội Vực, giết chết những kẻ đó!
“Chu Anh xin bái tạ tiền bối, tiểu thư nhà ta làm phiền tiền bối rồi!”, Chu Anh quỳ xuống trước mặt Lý Huyền nói.
Lý Huyền thản nhiên nói: “Linh Tú là đồ đệ của ta, ngươi không cần phải thế“.
Thiên phú của Tố Linh Tú cực kỳ xuất chúng, nhanh chóng lĩnh ngộ được Đan Y Bảo Điển, hơn nữa tốc độ tu luyện cực kỳ nhanh, chưa nói tới Biên Hoang, ngay cả ở Nội Vực cũng khó tìm được một đồ đệ có thể tu luyện con đường Đan Y Võ Đạo như vậy.
Chỉ cần có thể giúp ích cho con đường võ đạo của mình, bất kể sau lưng tiểu nha đầu có rắc rối gì, Lý Huyền cũng không quan tâm, dù sao thì tìm được một đồ đệ thích hợp cũng không phải dễ dàng.
Ai dám gây rắc rối cho đồ đệ của hắn, coi như chúng đang tìm đường chết, ai cản trở con đường võ đạo của hắn, kẻ đó chính là kẻ thù.
Đối đãi với kẻ thù, Lý Huyền không bao giờ mềm lòng mà nương tay.
Đúng như hắn đã nói khi dạy dỗ đồ đệ, nghiền xương thành tro, hồn phi phách tán!
Chu Anh vẫn tiếp tục dập đầu ba cái, sau đó mới đứng dậy.
Tố Linh Tú nâng lò luyện đan trên tay, nói: “Sư phụ, ta luyện đan đây!”
Lý Huyền gật đầu nói: “Đi đi, tự mình lĩnh ngộ, tự mình nắm bắt!”
“Vâng, sư phụ!”, Tố Linh Tú vô cùng vui mừng.
Hứa Viêm và Mạnh Trùng cũng tò mò, không biết luyện đan như thế nào.
“Sư muội, cần giúp gì không?”, Mạnh Trùng lên tiếng hỏi.
“Có lẽ là... không cần á”, Tố Linh Tú cũng không chắc chắn.
Dù sao thì cô cũng chưa từng luyện đan, chỉ mới suy nghĩ trong đầu một lần.
Cụ thể thực hiện ra sao, vẫn chưa thể biết được.
Thạch Nhị cũng tiến lại gần.
Sau khi rửa sạch lò đan, đặt lên bếp lò đã chuẩn bị sẵn, Tố Linh Tú băn khoăn, không biết nên luyện loại đan dược nào?
Luyện Bì Đan?
Cô không cần nữa, mặc dù cần Thối Cốt Đan, nhưng đây là lần đầu luyện đan, còn quá xa lạ, chưa chắc đã luyện thành công.
Hơn nữa, nguyên liệu luyện đan đều là những dược liệu trân quý, lãng phí thì thật đáng tiếc.
Nhìn Thạch Nhị ở bên cạnh, Tố Linh Tú đã có ý tưởng.
Thạch Nhị dường như đã Luyện Tạng viên mãn, nhưng chưa thể kinh mạch lôi minh, đột phá cảnh giới khí huyết, vậy thì hãy luyện Khí Huyết Đan, đây là đan dược có thể giúp ích cho việc đột phá cảnh giới khí huyết.
Cũng có thể tăng cường khí huyết, hỗ trợ tu luyện và phục hồi khí huyết tiêu hao.
“Lần đầu luyện đan, phải cẩn thận một chút, đừng lãng phí dược liệu, cứ luyện một phần ba lò thuốc trước đã“.
Tố Linh Tú suy nghĩ như vậy, sau đó chuẩn bị nguyên liệu cho Khí Huyết Đan.
Đốt cháy Thần Hỏa Thạch, ném vào bếp lò luyện đan, làm khô lò đan, sau đó Tố Linh Tú nhìn nguyên liệu trong tay, có chút choáng váng, do dự không biết có nên cho nguyên liệu vào hay không.
“Luyện đan, có cần phải thêm nước không nhỉ?”, cô quay đầu nhìn sư phụ, định mở miệng hỏi nhưng lại sợ sư phụ cho rằng mình ngộ tính không tốt, để lại ấn tượng ngu ngốc với sư phụ.
“Luyện đan, chính là chắt lọc tinh hoa, loại bỏ tạp chất, nếu cho nước vào thì tạp chất có tăng lên hay không?
“Không đúng, nếu không cho thêm nước, trong khi ta lại chưa nhập môn võ đạo, không thể vận dụng khí huyết thì dược liệu chẳng phải sẽ bị làm khô à?”
Tố Linh Tú trầm ngâm suy nghĩ, cảm thấy phương pháp luyện đan mà mình đã mô phỏng trước đó có vẻ có vấn đề.
Hứa Viêm và Mạnh Trùng vẫn luôn nhìn chằm chằm vào lò luyện đan, lại nhìn sư muội, lò luyện đan đã nóng như vậy rồi mà sư muội vẫn chưa cho nguyên liệu vào, luyện đan phức tạp đến vậy sao?
Hai người không biết gì về luyện đan, đành phải chờ sư muội tiếp tục hành động.
“Đã là chắt lọc tinh hoa của thuốc, loại bỏ tạp chất thì tự nhiên phải làm tan chảy thuốc, trong khi lò luyện đan này không phải là lò sắt thép mà là một loại bảo khí, có một số đặc tính riêng.
“Hơn nữa, đây là lò luyện đan do chính ta chế tạo“.
Tố Linh Tú đột nhiên thông suốt, mình đang luyện đan chứ không phải đang nấu đan dược.
Sao lại quên mất rằng lò luyện đan chính là một loại bảo khí chứ không phải là lò sắt thép?
Hoàn hồn lại, thấy lò luyện đan đã nóng, có luồng khí nóng bao quanh lò luyện đan, ước chừng đã gần xong rồi.
“Bước đầu tiên luyện Khí Huyết Đan, cho một mảnh Cửu Diệp Nguyên Chi vào, sau đó luyện hóa...”, Tố Linh Tú làm theo phương pháp luyện đan đã lĩnh ngộ, ném một mảnh Cửu Diệp Nguyên Chi vào lò luyện đan, đậy nắp lò luyện đan lại, giơ tay nhỏ nhắn lên, định vỗ vào lò luyện đan, rung lò luyện đan, tinh luyện thuốc.
“Nhị sư huynh, ngươi dùng khí huyết rung lò luyện đan, phải từ từ, phải nhẹ nhàng, đừng quá mạnh bạo...”
Nhìn thấy Mạnh Trùng khom mình ở góc tường, cô bèn lên tiếng.
Đại sư huynh là võ giả Tiên Thiên, chân khí Tiên Thiên quá mạnh, cô khống chế không được nên tìm đến Mạnh Trùng.
“Được!”
Mạnh Trùng phấn khích, giơ tay lên và ánh vàng của Linh Lực bao phủ lấy tay hắn, khí huyết lưu chuyển, hắn nhẹ nhàng vỗ nhẹ vào đỉnh lò luyện đan.
Bùm!
Một tiếng động đục phát ra, lò luyện đan rung lên nhẹ nhàng.
Tố Linh Tú cảm ngộ sự rung động của lò luyện đan, cô từ từ lĩnh ngộ từng thay đổi của lò luyện đan, “Nhị sư huynh, khí huyết tăng nhẹ.”
“Được!”
Bùm!
Mạnh Trùng lại vỗ tiếp một cái.