Trong lòng hắn cũng đang cảm thán, thực lực của Đại Tông Sư vẫn rất mạnh.
Một chưởng toàn lực mới đưa được đối phương thành tro.
Hứa Viêm trợn tròn mắt, vẻ mặt khó tin.
Đây chính là phương pháp chiến đấu ngược cấp của sư phụ?
Kết thúc chỉ bằng một chưởng?
Đơn giản chỉ có như vậy thôi sao?
Tất nhiên, hắn không hoài nghi việc sư phụ đang lấy cảnh giới để áp chế người khác, hơn nữa, lúc nãy sư phụ ra tay thực sự là khí thế của cảnh giới tiên thiên.
Hắn tưởng rằng, sư phụ muốn chiến đấu ngược cấp, chí ít cũng phải đấu với người áo đen vài hiệp, mới có thể giết chết đối phương.
Kết quả là kết thúc chỉ bằng một chưởng?
Hơn nữa, một chưởng đánh ra, người áo đen đã thành tro bụi!
“Sư phụ có thực lực của cảnh giới tiên thiên, sao lại mạnh mẽ đến thế? Đồ đệ lại yếu kém vậy.”
Hứa Viêm thấy xấu hổ không thôi.
Mạnh Trùng dùng một tay dụi đầu mình liên tục, cả người choáng váng không hoàn hồn được, chẳng phải chiến đấu ngược cấp là thế này sao?
Một chưởng biến kẻ địch thành tro bụi.
Nếu không biết, còn tưởng là đang vỗ chết một con muỗi.
Tố Linh Tú hoàn toàn ngây người, võ giả cảnh giới tiên thiên, lại mạnh mẽ như thế sao?
Đây chỉ mới là cảnh giới thứ hai của võ đạo thôi, thế mà một chưởng đã đánh chết Đại Tông Sư rồi ư?
Không biết sư phụ mạnh đến mức nào nữa!
Lý Huyền rất hài lòng với biểu cảm của các đồ đệ, nhưng hắn vẫn giữ vẻ mặt bình thản, nói: “Khi ta ở cảnh giới tiên thiên, thực lực cũng gần giống như thế này.”
“Đồ đệ, ta không hy vọng các trò có thể đạt đến thực lực của ta ở cùng cảnh giới, đạt tới năm sáu phần thực lực của ta thì ta cũng mãn nguyện lắm rồi.”
Nói khoác chẳng cần ngượng, cứ thế mà nói.
Hứa Viêm vô cùng cảm động trong lòng: “Hóa ra sư phụ không chịu nhận đồ đệ là vì cảm thấy dù đồ đệ có tu luyện đến đâu cũng khó mà đạt tới thực lực của sư phụ ở cùng cảnh giới.”
“Chắc chắn sư phụ cảm thấy, không thể nhận một đồ đệ ngang hàng hoặc thậm chí vượt qua mình, thì thà không nhận.”
“Cuối cùng lại nhận đồ đệ là vì mình thành tâm làm hắn cảm động, cũng thấy đây là một mối lương duyên thầy trò.”
“Chính vì nhận đồ đệ này nên sư phụ mới nhập thế, mới nảy ra ý định tiếp tục nhận đồ đệ, truyền lại võ công của mình.”
Hứa Viêm càng tưởng tượng, trong lòng càng cảm thấy hổ thẹn.
“Đồ đệ quá yếu kém, ngay cả năm sáu phần thực lực của sư phụ cũng không đạt tới, đồ đệ nhất định phải cố gắng, nâng cao thực lực, tranh thủ đạt đến năm sáu phần thực lực của sư phụ ở cùng cảnh giới!”
Hứa Viêm quyết tâm nghĩ trong lòng.
“Sư phụ, đồ đệ nhất định sẽ cố gắng nâng cao thực lực!”
Hứa Viêm nói một cách kiên định.
Lý Huyền không biết đồ đệ lại tiếp tục tưởng tượng não bổ ra thêm một lần nữa, hắn bình thản ngồi xuống ghế, nói: “Ừ, cố gắng là được rồi, đừng quá câu nệ.”
Thực lực của mình hơn gấp trăm lần so với người cùng cảnh giới, cho dù đồ đệ có cố gắng thế nào đi nữa, thì chắc chắn cũng không thể đạt đến năm sáu phần thực lực của mình trong cùng cảnh giới được.
Nói cho cùng, thực lực đồ đệ tăng lên, thì thực lực của mình cũng sẽ tăng lên theo, mãi mãi mạnh hơn gấp trăm lần so với người cùng cảnh giới!
Hứa Viêm bị kích động rồi, hắn cũng muốn chiến đấu ngược cấp, đánh nổ Đại Tông Sư!
Mặc dù một chưởng không thể đánh nổ, thì mười mấy chưởng đánh nổ Đại Tông Sư cũng được.
Mạnh Trùng cũng vậy, hắn nhiệt huyết trào dâng, chỉ hận không thể đột phá cảnh giới khí huyết ngay lập tức, tu luyện Đại Nhật Kim Thân.
Tố Linh Tú vừa kinh ngạc vừa có chút rụt rè, nhẹ nhàng đấm bóp vai cho Lý Huyền, ngoan ngoãn nói: “Sư phụ, xin lỗi người, đã gây phiền phức cho người rồi.”
“Đã là đồ đệ của ta thì cứ tu luyện cho tốt, trên đời này, với ta, không có chuyện gì là phiền phức cả.”
Lý Huyền cầm ngọc như ý trong tay, bình thản nói.
“Sư phụ, thực ra đồ đệ...”
“Không cần giải thích, cứ chuyên tâm tu luyện là được rồi.”
Lý Huyền cắt ngang.
Vào lúc này hắn không muốn biết đồ đệ có phiền phức gì ở sau lưng.
Vạn nhất đồ đệ cầu hắn giúp đỡ, vậy hắn có nên đi hay không?
Nếu như đối phương đông người, mấy chục Đại Tông Sư vây đánh hắn, nếu như hắn không đánh thắng nổi, chẳng phải sẽ mất đi vẻ bề ngoài của thế ngoại cao nhân à?
Cho dù đánh thắng nổi, chắc là cũng phải trải qua một trận chiến ác liệt, còn giữ được phong thái cao nhân nữa không?
Vì vậy, vẫn nên ổn định một chút thì hơn.
Tố Linh Tú vô cùng xúc động, khi có một sư phụ mạnh mẽ như vậy chống lưng, cảm thấy an toàn vô cùng, không còn phải lo lắng một ngày nào đó bị người ta bắt cóc đi nữa.
“Vâng, sư phụ, ta sẽ cố gắng tu luyện, nhất định sẽ không phụ lòng mong đợi của người!”, Tố Linh Tú nói với vẻ mặt kiên định.
“Ừ”, Lý Huyền gật đầu.
“Sư muội, tới đây, nói cho sư huynh biết, ai gây khó dễ cho muội, đợi sư huynh tới Nội Vực là tìm bọn chúng tính sổ ngay!”, Hứa Viêm tức giận nói.
“Đúng vậy, đúng vậy, khi nào tới Nội Vực, sư huynh sẽ giúp muội trút giận!”, Mạnh Trùng cũng gật đầu nói tiếp.
“Cảm ơn sư huynh, nhưng chuyện này, đợi khi ta tu luyện thành công, ta sẽ tự mình tìm chúng, và ta sẽ chôn sống hết toàn bộ bọn chúng!”, Tố Linh Tú nói xong, vung tay nắm chặt, tức giận nói.
“Được, cần sư huynh giúp gì thì cứ nói, không được để người khác bắt nạt ngươi hiểu chưa!”, Hứa Viêm gật đầu nói.
“Vâng, vâng, cám ơn sư huynh!”, Tố Linh Tú ấm lòng vô cùng.