Hứa Viêm cũng đang trầm tư suy nghĩ.
“Sư muội, võ đạo của đan y ắt hẳn không thể thiếu đan và y, ngươi hãy từ góc độ của đan y, đi lĩnh ngộ linh khí của vạn vật, từ góc độ của đan y, đi lĩnh ngộ bản thân“.
Hứa Viêm tiếp tục chỉ bảo.
Phương pháp tu luyện võ đạo của đan y không phải có thể lĩnh ngộ được chỉ trong một sớm một chiều.
Lý Huyền đối với điều này không hề bất ngờ, cho dù có sự trợ giúp của Hứa Viêm cũng vẫn vậy, rốt cuộc công pháp này, không phải do bản thân Hứa Viêm tự luyện, hắn chỉ có thể đóng vai trò hỗ trợ mà thôi.
Vài ngày sau, sáng nào Tố Linh Tú cũng cùng Hứa Viêm ra ngoại thành, lĩnh ngộ phương pháp tu luyện võ đạo của đan y, tối vẫn tiếp tục chỉnh lý lý thuyết về đan dược, nghiên cứu đơn thuốc.
Đồng thời cũng ghi chép lại từng ý tưởng về việc luyện đan.
Phương pháp tu luyện vẫn chưa lĩnh ngộ, vẫn chưa tìm được manh mối, thế nhưng phương thuật của đan y thì cũng coi như đã sớm chỉnh lý xong.
Chiều hôm đó, trở về từ ngoại thành, ăn cơm xong.
Tố Linh Tú đang chỉnh lý lại bản thảo, dày cộp một chồng, cô đang kiểm tra từng tờ một, xem có chỗ nào bị sót không, đồng thời cũng bổ sung thêm những điều mới lĩnh ngộ được vào nữa.
“Võ đạo của đan y ắt hẳn không thể tách rời khỏi đan y, ta chỉ đắm chìm vào phương pháp tu luyện, nhưng lại chưa từng nghĩ đến, đan y dung hợp phương pháp tu luyện, mới chính là võ đạo của đan y chân chính.
“Y là mộc, đan là hỏa, lấy mộc sinh hỏa, ta nên cảm ứng như thế nào đây, khí huyết của đan y?”
Trong đầu của Tố Linh Tú hiện lên lời giải thích của sư huynh về môn công pháp, cùng phỏng đoán lúc tham ngộ, lúc này cô chợt có chút hiểu ra rồi.
Cả một đêm, Tố Linh Tú chẳng nghỉ ngơi, sáng sớm ngày hôm sau, khi đến bên ngoài thành trì, cô kể lại tất cả mọi cảm ngộ cho sư huynh nghe, mong muốn sư huynh tham khảo giúp cô.
“Sư muội, có thấy cái cây kia không? Nó thuộc hành Mộc, còn muội thuộc hành Hỏa, lấy linh khí của cây này để kích thích khí huyết của mình, với thân phận là y sư, hãy cảm ứng thật kĩ.”
“Cảm ngộ hơi thở của nó, giống như lúc muội tìm hiểu về hiệu quả của Linh dược vậy, hãy tìm hiểu về nó.”
Hứa Diêm trầm ngâm nói.
Tố Linh Tú khựng lại, trong đầu dần hiểu ra, cô rất am hiểu về dược lý LfBPeXsỨ các loại dược liệu.
Mỗi loại Linh dược có công dụng thế nào, tập trung vào phương diện chữa trị nào, cô đều rất thông thuộc, trước đây cô cũng từng lên núi hái thuốc, phân biệt đặc tính của dược liệu.
Mà những công dụng đó của Linh dược cũng là do người xưa đúc kết lại từng chút một.
Người xưa cũng từng cảm ngộ, từng thử nghiệm, từng tìm hiểu thật rõ đặc tính của Linh dược.
“Sư huynh, ta hiểu rồi!”
Tố Linh Tú khẽ nhắm mắt, hai tay đặt lên thân cây, cảm ngộ thật kĩ, tựa như đang nắm bắt linh khí của cây vậy.
“Trên thân thể con người có những huyệt đạo, còn việc cảm ứng khí huyết cũng có thể bắt đầu từ các huyệt đạo, tim thuộc hành Hỏa, còn nơi nằm gần tim là huyệt Đan Trung...”
Tố Linh Tú hít thở có chút thay đổi, trong lúc cảm ứng kĩ càng, cô cảm thấy từ huyệt Đan Trung dâng lên một luồng nhiệt lưu, ấm áp mà kéo dài.
“Đây chính là khí huyết?”
Tố Linh Tú vô cùng vui mừng.
Cảm ứng thấy khí huyết, bước quan trọng nhất của công pháp đã hoàn thành rồi.
Cảm ứng thấy khí huyết, thì sau đó là làm thế nào để hoàn thiện, làm thế nào để hoàn toàn lĩnh ngộ được công pháp.
Tiếp theo nữa chính là Luyện Bì, Luyện Cốt, Luyện Tạng.
Với Tố Linh Tú thì việc Luyện Bì khá dễ dàng, dù gì thì cô vẫn có nền tảng võ đạo, luyện được Thiết Cốt, Đồng Cốt cũng không khó.
“Sư muội, cảnh giới cơ sở của y võ chính là Trường Thanh Cốt, cho nên muội nhất định phải tôi luyện ra nó, còn ta và Mạnh sư đệ đã đạt đến Ngọc Cốt và Kim Cương Lưu Ly Cốt rồi.”
Sau khi Tố Linh Tú đã cảm ứng được khí huyết, đã hiểu ra được công pháp, lúc này Hứa Diêm mới trịnh trọng căn dặn.
“Sư huynh cứ yên tâm, ta nhất định tôi luyện ra được Trường Thanh Cốt, ta còn biết cách luyện đan nữa, chắc chắn sẽ không có vấn đề gì đâu!”
Lúc này, Tố Linh Tú lại nghĩ đến Chu Anh.
“Chẳng biết Chu Di có thể tìm được lò luyện đan không nữa, ta chưa vào cảnh giới Khí Huyết nên không thể dùng khí huyết để luyện đan được, chỉ có thể dựa vào lò luyện đan thôi.”
Tố Linh Tú rất rõ ràng, chỉ có luyện đan chế thuốc, cô mới có thể tu luyện nhanh hơn, rồi tôi luyện ra được Trường Thanh Cốt nữa.
Đối với những người tập võ khác, luyện đan quá nhiều thì cảnh giới sẽ trở nên hão huyền.
Nhưng cô luyện theo y võ, đương nhiên có thể nắm bắt được chừng mực rất tốt, lại càng có thể luyện hóa đan dược hơn, sẽ không dễ xuất hiện tình trạng cảnh giới hão huyền..
Quay về chỗ ở, Tố Linh Tú cắm đầu vào các bản thảo về đan dược.
“Ta phải viết phương thuốc, phương thuốc để Luyện Bì, Luyện Cốt, Luyện Tạng, rồi cả phương thuốc để đột phá bình cảnh nữa, đan dược của cảnh giới Khí Huyết thì cứ gọi là Khí Huyết Đan...”
Tố Linh Tú lật xem các loại Linh dược đã ghi chép lại, bắt đầu sàng lọc, kết hợp phối trộn.
“Phương thuốc này chắc được rồi, tác dụng là Luyện Bì, có thể tăng tốc quá trình tôi luyện lớp da, vậy thì cứ gọi là đan Luyện Bì vậy? Tên có phải quá rõ ràng rồi không nhỉ?
“Phương thuốc này cũng không có vấn đề gì đâu, cứ gọi là Thối Cốt Đan vậy.
“Còn cái này là đan Luyện Tạng... Người luyện võ trước tiên phải cảm ứng được khí huyết, cho nên...
“Phương thuốc này của mình dùng để giúp cảm ứng khí huyết, cứ gọi là Tiểu Khí Huyết Đan vậy.”