Lý Huyền nghĩ như vậy.
Chỉ cần vẫn có thể nhận được phản hồi từ bàn tay vàng, sau này, khi thu nhận thêm đồ đệ, bất cứ phương pháp tu luyện nào mình biên soạn ra đều có thể để Hứa Viêm giúp các sư đệ lĩnh ngộ, như vậy thì không cần phải lo lắng các đồ đệ mới không thể lĩnh ngộ phương pháp võ đạo mà mình biên soạn nữa.
Mình hoàn toàn tin tưởng vào Hứa Viêm.
“Đây là sư muội của ngươi, Tố Linh Tú!”
Lý Huyền giới thiệu.
“Đây là đại sư huynh của ngươi, Hứa Viêm!”
Hứa Viêm nhìn sư muội của mình, vẻ mặt kinh ngạc, sư muội này đúng là xinh đẹp.
“Sư muội, chào muội!”
Tố Linh Tú nhìn Hứa Viêm, mở to đôi mắt đẹp, trong lòng kinh hãi, đại sư huynh của cô lại trẻ trung như vậy, tuổi tác cũng chẳng chênh lệch bao nhiêu với cô.
Mà hắn đã là võ giả cảnh giới Tiên thiên rồi.
Thiên phú của hắn thực sự khủng khiếp.
“Đại sư huynh, sư huynh tốt!”
Tố Linh Tú lộ vẻ vui mừng, thực lực của sư huynh càng mạnh thì chứng tỏ núi dựa của cô sau này sẽ càng vững chắc.
“Đại sư huynh, muội có một số thắc mắc về tu luyện, không biết muội có thể thỉnh giáo huynh được không?”
Tố Linh Tú ngập ngừng hỏi, ngón tay tiểu cô nương đang siết lấy góc áo, vẻ mặt tràn đầy sự mong đợi.
Cô nhớ sư phụ đã nói, nếu có gì không hiểu thì có thể hỏi đại sư huynh chỉ bảo.
“Được!”
Hứa Viêm gật đầu.
Lý Huyền hài lòng gật đầu, phong thái của Hứa Viêm rất giống một người làm sư huynh, mở lời nói: “Linh Tú tu luyện võ đạo của đan y, phương pháp tu luyện mặc dù có hơi khác với võ đạo chính thống, nhưng vẫn có nhiều điểm tương đồng.
“Võ đạo của cô ấy, chiến đấu chỉ là thứ yếu, sở trường là luyện đan và chữa bệnh“.
Hứa Viêm tò mò hỏi: “Sư phụ, luyện đan là gì?”
“Luyện đan chính là lấy bảo dược, linh dược, luyện lấy tinh hoa, loại bỏ tạp chất, rồi chuyển hóa, khiến cho nó có hiệu quả phi phàm.
“Nói một cách đơn giản, cũng là mấy loại bảo dược như nhau, dùng phương pháp thông thường, nấu thành thuốc thang, đan dược, công dụng của nó chỉ đạt một hoặc hai phần; còn sau khi luyện thành đan dược, công dụng của nó có thể lên đến mười phần.
“Hơn nữa, đan dược không có tạp chất, dễ hấp thụ, dễ luyện hóa“.
Lý Huyền giải thích một cách đơn giản.
Hứa Viêm nghe mà kinh ngạc, phấn khích nói: “Nếu có đan dược thì việc luyện võ chẳng phải ào ào tiến như vũ bão sao?”
Lý Huyền gật đầu nói: “Có thể khiến cho việc luyện võ nhanh hơn, cũng dễ đột phá bình cảnh, thế nhưng dù rằng đan dược có tốt đến mấy cũng không thể dựa dẫm hoàn toàn, nếu không nền tảng không vững chắc, cảnh giới sẽ hão huyền, thực lực sẽ giảm sút rất nhiều“.
“Hóa ra là vậy“.
Hứa Viêm rõ, mặc dù hắn không cần dùng đến đan dược, thế nhưng cha mẹ cùng những người khác thì có thể dùng.
Nghĩ như vậy, ánh mắt hắn nhìn sư muội cũng không còn giống như trước.
“Sư muội, có gì không hiểu thì sư huynh giúp ngươi tham khảo, tham khảo!”
Tố Linh Tú bắt đầu luyện công nhập môn sớm một chút, có thể sớm luyện chế ra đan dược, thực lực của cha mẹ được nâng cao, có sự bảo đảm an toàn, hắn có thể sớm một chút đến nội vực để mạo hiểm.
“Cám ơn sư huynh“.
Tố Linh Tú vô cùng vui mừng.
“Đi nào, chúng ta ra khỏi thành, ta đi xem nhị sư đệ“.
Hứa Viêm gật đầu.
Hai sư huynh muội rời khỏi tiểu viện, đến ngoại thành.
Ở ngoại thành, ba sư huynh đệ đoàn tụ, dĩ nhiên không tránh khỏi một phen thân mật.
Sau đó, Tố Linh Tú bắt đầu giảng giải phương pháp tu luyện võ đạo của đan y.
Mạnh Trùng nghe mà nhíu mày, đôi mắt bối rối, hắn cảm thấy mình chẳng thu được manh mối gì cả, phương pháp tu luyện võ đạo của đan y này không hề nằm trong phạm vi thiên phú của hắn.
Gãi đầu, hắn cười trừ nói: “Sư muội, có lẽ ta không giúp được gì cho ngươi rồi“.
“Nhị sư huynh nói gì vậy, mỗi người có một sở trường riêng mà“.
Tố Linh Tú đối với điều này không hề bất ngờ.
Nhị sư huynh tu luyện võ đạo nhục thân, cơ bắp rắn chắc, nhìn một cái có thể biết, thiên phú là về phần cơ bắp, không phải ở đầu óc.
Hứa Viêm lại rơi vào trầm tư.
Tiếp đó, Tố Linh Tú với Hứa Viêm bắt đầu trao đổi công pháp.
“Sư phụ nói, võ đạo của đan y, chính là tiếp cận linh khí của vạn vật, dùng linh khí của vạn vật, kích phát khí huyết... Y là mộc, đan là hỏa...
“Sư muội vẫn chưa thông suốt Thiên Địa Kiều, không cách nào cảm ứng được linh khí, thế nhưng linh khí của vạn vật này hiển nhiên không phải là cảm ứng được linh khí thiên địa, mà chính là...”
Hứa Viêm nhìn sang một cây cổ thụ bên cạnh, nói: “Sư muội, ngươi thử cảm ứng xem, linh khí sinh cơ của cây cổ thụ này, con đường tu luyện có lẽ nằm ở đây“.
Tố Linh Tú sửng sốt, cảm ứng linh khí sinh cơ của cây cổ thụ?
Làm sao để cảm ứng?
“Đặt tay lên cây đại thụ này dùng ý, đi thể ngộ, đi lĩnh ngộ...”
Hứa Viêm trầm ngâm nói.
Tố Linh Tú làm theo lời, áp lòng bàn tay lên cây, lặng lẽ cảm ứng, nhưng lại không thu được chút gì.