Nói Bừa Công Pháp, Đồ Nhi Ngươi Thật Đã Luyện Thành?

Chương 211: Võ đạo y thuật

Chương Trước Chương Tiếp

Lý Huyền giới thiệu hệ thống cơ sở của y đạo đan dược.

Tố Linh Tú đã ngây người rồi.

Miệng nhỏ hơi há ra, vô cùng kinh ngạc.

Cô khó có thể tin, trên thế gian này lại có loại võ đạo này ư?

Thực sự có thể tu luyện được ư?

Trường Thanh Cốt, sinh cơ liên miên, nếu chết đi, xương cốt chôn dưới đất, sẽ hấp thu sinh cơ linh khí của thiên địa, chuyển biến thành linh vật ẩn chứa sinh cơ dồi dào?

Thật là quá thần kỳ!

Trái tim Tố Linh Tú đập thình thịch dữ dội, bản thân dường như đã gặp được đại cơ duyên.

Một loại võ đạo thần kỳ mạnh mẽ như vậy, nếu tu luyện thành công, thì sẽ mạnh mẽ đến nhường nào.

“Sư phụ, nhanh dạy ta , nhanh dạy cho ta đi, đợi ta tu luyện có thành tựu, sẽ đem tất cả bọn họ đều chôn xuống hố hết!”

Tố Linh Tú vung vẩy cái xẻng trong tay phấn khích nói.

Khóe miệng Lý Huyền giật giật, cô nhóc này, nghiện chôn người rồi đúng không?

Vẻ mặt nghiêm túc nói: “Vi sư truyền cho ngươi là đạo, chứ không phải là công pháp thuần túy, ngươi phải lĩnh ngộ, lĩnh ngộ chân ý trong đó, chỉ có lĩnh ngộ rồi, mới có thể nhập môn, mới có thể tu luyện.

“Những loại bảo dược này, ta sẽ không giới thiệu, từ nhỏ ngươi đã học y thuật, tự nhiên là sẽ biết, nhận biết được công hiệu cùng sự khác biệt của các loại bảo dược.

“Vi sư truyền cho ngươi phương pháp luyện đan!”

Có bao nhiêu loại bảo dược, công hiệu ra sao, Lý Huyền tự nhiên không biết, cho nên hắn trực tiếp bỏ qua, cũng không truyền dạy phương thuốc gì cả, những thứ này đều phải giao cho Tố Linh Tú tự lĩnh ngộ.

Hắn muốn truyền thụ, chính là phương pháp luyện đan.

“Vâng, sư phụ!”

Tố Linh Tú cung kính nói.

“Đan dược, chính là luyện lấy tinh hoa, bỏ đi tạp chất, dung hợp thành hình tròn, hiệu quả của nó khác nhau…”

Lý Huyền giọng điệu bình thản, đem thuật luyện đan đã biên soạn, từng câu từng chữ truyền thụ cho Tố Linh Tú.

Đan dược, luyện như thế nào?

Căn bản là cô đọng tinh hoa, luyện ra linh vận của nó, luyện ra sức mạnh bản nguyên của nó, phương thuốc chính là tổ hợp các loại bảo dược, linh dược khác nhau, trong quá trình luyện chế, tinh hoa dung hợp, rồi mới phát sinh ra sự biến đổi về chất, khiến cho đan dược có hiệu lực thần kỳ.

Hai mắt sáng ngời của Tố Linh Tú mở lớn, khuôn mặt non mịn không tì vết, vì kích động, phấn khích mà trở nên đỏ bừng, nghe sư phụ giảng giải càng nhiều, cô càng phấn khích.

Hóa ra, bảo dược, linh dược còn có thể ứng dụng như vậy?

Luyện chế thành đan dược!

Nói chung nước thuốc, cho dù chế thành viên thuốc, thì đó cũng là bản thân bảo dược mà có, ít thì ít, nhiều thì nhiều, đều tồn tại một số độc dược!

Nếu như dùng lâu dài, không có khoảng cách, không để cho cơ thể thời gian để đào thải độc dược, thì lâu dần sẽ gây tổn hại cho bản thân.

Còn đan dược, thì không có tình huống này!

Luyện đan, chính là sẽ cô đọng toàn bộ tinh hoa, còn tạp chất thì tiêu tan đào thải, vào cơ thể sẽ hóa giải ngay, không tồn tại tình trạng tạp chất còn sót lại.

Đây quả thực là phương pháp thần kỳ đến thế nào!

“Ta muốn luyện đan!”

Tố Linh Tú trong lòng kiên định nói.

“Ta nhất định phải tu luyện thành công, ta nhất định phải trở thành võ giả y đạo!”

Cô rất rõ ràng, một khi cô lĩnh ngộ được thuật luyện đan, có thể luyện chế đan dược, thì ở trong giới võ đạo, sẽ đạt được địa vị khủng khiếp thế nào.

Đương nhiên, tiền đề nhất định phải có chỗ dựa vững chắc.

Nếu không, sẽ bị thế lực hùng mạnh bắt đi làm phu, ép hỏi thuật luyện đan vân vân.

Nhưng, sư phụ mạnh mẽ như vậy, thì chắc chắn sẽ không xuất hiện tình huống này.

Tố Linh Tú nghiêm túc lắng nghe, theo lời sư phụ giảng giải sâu hơn, trong đầu cô đã hiện ra một phương thuốc rồi.

“Nhân sâm, Cửu diệp nguyên chi hòa cùng máu hổ…Một phương thuốc như vậy, có hiệu quả bổ khí huyết rất tốt, nếu luyện thành đan dược, đối với việc tu luyện, tuyệt đối sẽ có trợ giúp rất lớn.”

Từ nhỏ cô đã học y thuật, đối với các loại bảo dược, linh dược tự nhiên rất quen thuộc.

Lý Huyền biên xong phần lý thuyết căn cơ về luyện đan thì nhìn qua Sở Linh Tú, hỏi: “Ngươi đã nhớ hết chưa?”

Nếu nha đầu này mà không nhớ được gì thì đúng là thiên phú có phần kém rồi.

Cho dù là Hứa Viêm hay Mạnh Trùng cũng đều là chỉ nghe một lần là nhớ hết.

“Sư phụ, ta đã nhớ hết rồi ạ, ta còn nghĩ ra một đơn thuốc nữa, sư phụ xem có được không ạ?”

Sở Linh Tú rất phấn khởi.

Lý Huyền trong lòng giật mình, nhanh vậy đã nghĩ ra một đơn thuốc rồi sao?

Thiên tư không tồi.

Xem ra mình không nhìn nhầm người, không nhận nhầm đồ đệ.

Sắc mặt trên mặt không hề gợn sóng, gật đầu nói: “Ồ, là đơn thuốc gì vậy?”

“Bẩm sư phụ, người có nói luyện công thì trước tiên phải cảm ứng được khí huyết, Luyện Bì, Luyện Cốt, Luyện Tạng, vì thế ta nghĩ, lấy sâm núi, cửu diệp nguyên chi, máu hổ... kết hợp lại với nhau, luyện thành thuốc viên thì nhất định sẽ đại bổ, lại có thể tiêu hóa nhanh chóng để luyện công.”

Sở Linh Tú nói ra đơn thuốc mà mình đã suy nghĩ.

“Ngươi có thể nghĩ ra đơn thuốc như vậy, chứng tỏ ngươi đã rất thông thạo các loại dược liệu...”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 35%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)