Nói Bừa Công Pháp, Đồ Nhi Ngươi Thật Đã Luyện Thành?

Chương 210: Bái sư

Chương Trước Chương Tiếp

Nhưng vừa nghĩ đến tài năng thiên phú của Tố Linh Tú, thì cảm thấy cũng là lẽ thường thôi.

“Tiểu thư, tại sao ngươi lại muốn bái người đó làm sư phụ? Nơi Biên Hoang này, sao có thể tu luyện được?”

Trong phòng, vừa dọn dẹp vừa lau chùi, Chu Anh vừa lo lắng vừa nói.

“Chu Di, vạn nhất thật sự tu luyện được thì sao? Biên Hoang này, chúng ta đau phải cả đời ở mãi Biên Hoang đâu? Sư phụ là cao nhân, nếu như ta tu luyện thành công, thì sẽ không sợ những người đó nữa.”

Tố Linh Tú nghiêm túc nói.

Chu Anh há hốc mồm, thở dài một tiếng.

“Chu Di, ngươi đã là Tứ Phẩm rồi, nếu không phải vì phải theo ta để đi đến Biên Hoang nên không thể tu luyện thì đã đột phá Tam Phẩm rồi.”

Tố Linh Tú mặt hân hoan, nói: “Nếu như thật sự có thể tu luyện, vậy Chu Di cũng có cơ hội, sớm muộn gì ta cũng phải chôn vùi những kẻ đó!”

Nói xong, vung vẩy cái xẻng trong tay!

Chu Anh gật đầu.

Ngày hôm sau.

Bên ngoài quận thành Vân Sơn.

Trên sườn núi, Mạnh Trùng đang tu luyện, đang ta luyện đao, đang lĩnh ngộ Đại Nhật Kim thân.

Hai đạo thân ảnh xuất hiện.

“Sư phụ!”

Mạnh Trùng vội vàng đứng dậy, cúi người hành lễ.

“Ừm!”

Lý Huyền gật đầu.

Mạnh Trùng tò mò nhìn cô gái xinh đẹp bên cạnh sư phụ.

“Đó là sư muội của ngươi, Tố Linh Tú!”

Lý Huyền giới thiệu.

“Sư muội?”

Hai mắt Mạnh Trùng sáng lên.

“Tạm thời là thế thôi.”

Lý Huyền suy nghĩ một lúc, bổ sung thêm một câu.

Mạnh Trùng lập tức ngẩn người, nhìn sư phụ, không hiểu là có ý gì.

“Vi sư thấy cô ấy thông minh, có lẽ là người có thể rèn luyện thành tài, nên muốn truyền thụ đan y võ đạo cho cô ấy, nếu như trong vòng một năm không thể nhập môn thì đuổi khỏi sư môn, vậy thì cô ấy không phải sư muội của ngươi nữa.

“Vi sư không nhận đồ phế vật làm đồ đệ.”

Lý Huyền nhấn mạnh câu cuối cùng.

Mạnh Trùng nghe thấy vậy thì lập tức hiểu ra, thì ra là vậy.

Hắn từng nghe Đại sư huynh nói, khi đó sư phụ cũng cho sư huynh thời hạn một năm, mặc dù khi đó sư phụ không nói rõ với hắn, hiển nhiên cũng là cho hắn thời hạn một năm.

Sư phụ chẳng phải bậc cao nhân, nên khi nhận đồ đệ chắc chắn không thể qua loa.

Kém hơn thiên tài từ xưa, đều không đủ tư cách làm đồ đệ của sư phụ.

“Đây là nhị sư huynh của ngươi, Mạnh Trùng.”

Lý Huyền tiếp tục giới thiệu.

“Ra mắt Nhị sư huynh!”

Tố Linh Tú chào hỏi.

“Sư muội không cần đa lễ!”

Mạnh Trùng đáp lễ.

Tố Linh Tú đánh giá Mạnh Trùng, tướng mạo to lớn khỏe mạnh, đầu trọc lốc, phi thường hùng tráng, khí tức vô cùng cường hãn, toàn thân như ẩn chứa một sức mạnh khủng khiếp.

Sư huynh, thực lực rất mạnh!

Mạnh hơn cả Chu Di rất nhiều!

Trong lòng chấn động, hóa ra sư phụ không lừa mình, Biên Hoang thực sự có thể tu luyện!

Để hai sư huynh muội làm quen với nhau, Lý Huyền liền dẫn Tố Linh Tú đến một bên, truyền thụ cho cô y đạo đan dược.

“Thiên phú của ngươi, chính là ở đan dược, y thuật, cho nên vi sư truyền cho ngươi y đạo đan dược…Bất luận là võ đạo chính thống, hay là võ đạo nhục thân, thì nền tảng đều là Luyện Bì, Luyện Cốt, Luyện Tạng, chỉ là phương pháp có chút khác biệt mà thôi.”

Lý Huyền từ tốn nói.

“Luyện Bì, Luyện Cốt, Luyện Tạng?”

Tố Linh Tú vẻ mặt hiếu kỳ, điều này với võ đạo mà cô tu luyện có sự khác biệt rất lớn.

“Ngươi đã là Thất phẩm, có một số căn cơ võ đạo, khi tu luyện sẽ tương đối dễ dàng, tiếp theo, vi sư sẽ truyền công pháp cho ngươi, nhưng ngươi phải nhớ cho kỹ, võ đạo mà vi sư truyền cho ngươi, chính là ở ngộ, ở ý, chỉ có lĩnh ngộ được chân ý của công pháp, thì mới có thể nhập môn tu luyện.

“Đừng nên câu nệ vào bản thân công pháp, mà là ở chỗ ngộ…”

Việc dạy đồ đệ đã không phải là một hai lần.

Lý Huyền rất thuần thục, đem lời nói năm đó dạy Hứa Viêm, Mạnh Trùng lặp lại một lần nữa trước mặt Tố Linh Tú, nhấn mạnh việc ngộ, nhấn mạnh ý, chỉ có lĩnh ngộ được chân ý công pháp, mới có thể tu luyện thành công.

“Luyện Cốt, chia làm Thiết cốt, Đồng Cốt, Kim cốt…Cảnh giới cực hạn cơ sở, võ đạo chính thống, ta luyện Ngọc cốt, võ đạo nhục thân, thì là Kim cương lưu ly cốt, còn y đạo đan dược , thì là Trường Thanh Cốt!”

Lý Huyền trầm giọng nói.

Trường Thanh Cốt!

Đây là cảnh giới cực hạn cơ sở của y đạo đan dược do hắn sáng chế ra.

“Trường Thanh Cốt, sinh cơ liên miên, bất tử, không biến chất…Chôn dưới đất, cũng sẽ hấp thu linh khí sinh cơ của thiên địa, dần dần chuyển biến thành linh vật ẩn chứa sinh cơ dồi dào, có thể nói là trường tồn vạn cổ.

“Kẻ luyện ra Trường Thanh Cốt, tuổi thọ dài hơn những võ giả khác, sống lâu hơn, nhưng ở phương diện kiên cố, có lẽ sẽ kém hơn một chút so với Ngọc cốt cùng Kim cương lưu ly cốt.

“Người tu luyện y đạo đan dược, vừa có thể cứu người cũng có thể giết người, có thể khiến người chết sống lại, cũng có thể giết người vô hình.”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 35%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)