Lý Huyền âm thầm đánh giá, nếu thu nhận Tố Linh Tú làm đồ đệ, chắc chắn sẽ chọc giận thế lực truy sát hai người họ, vậy có đáng để làm thế không.
“Với thực lực hiện tại của ta, hạ đo ván đại tông sư thì chẳng tốn chút công sức nào, mà nếu Hứa Viêm lĩnh ngộ được công pháp vượt trên cảnh giới Tiên thiên, ta lại có thể đột phá cảnh giới.
“Bởi thế cho nên, những rắc rối đằng sau Tố Linh Tú đều chỉ là rắc rối nhỏ nhặt.”
Tất nhiên, tất cả những điều này đều được xây dựng trên cơ sở Tố Linh Tú có thể lĩnh ngộ được hệ thống võ đạo mới mà hắn đã biên soạn, chỉ cần lĩnh ngộ được thì những rắc rối đằng sau cô ta chỉ là chuyện trò trẻ con.
“Tiểu cô nương này nhìn thì có vẻ thông minh, hơn nữa từ năm bốn tuổi đã bắt đầu học y thuật, quả thật là thiên phú yêu nghiệt, e rằng ở Biên Hoang này khó mà tìm được người thứ hai phù hợp hơn với cô ta.”
Lý Huyền đã có tính toán trong lòng.
Vì vậy, hắn cất tiếng hỏi: “Tiểu cô nương, ngươi có biết đan dược không?”
Tố Linh Tú lắc đầu.
“Đan dược là gì? Là thuốc viên à?”
Nói rồi, cô ta giơ tay từ trong túi lấy ra một lọ thuốc, đổ ra vài viên thuốc.
“Đan dược, không phải loại thuốc viên ngươi đang cầm đâu.”
Lý Huyền liếc nhìn những viên thuốc nhỏ tròn xoe trên bàn tay trắng nõn đó.
Cô gái này có thiên phú, có lẽ có thể lĩnh ngộ được hệ thống võ đạo mà hắn biên soạn.
Vì vậy hắn nói: “Ta thấy thiên phú của ngươi cũng khá, lại có vẻ thông minh, ta có một môn võ đạo đan y ở đây, ngươi có nguyện ý bái ta làm sư phụ không?”
Lý Huyền ngồi xuống ghế nói.
“Sư phụ tại thượng, Tố Linh Tú bái kiến sư phụ!”
Tố Linh Tú lập tức quỳ xuống lạy 3 cái, dường như rất sợ Lý Huyền đổi ý.
“Tiểu thư, ngươi!”
Chu Di như bị sét đánh, sao tiểu thư lại đột nhiên bái sư?
Khóe miệng Lý Huyền giật giật, Tố Linh Tú này quả thật thông minh, việc bái sư chẳng do dự chút nào.
Nếu đã bái sư thì đã có chỗ dựa.
Cô ta thấy hắn có thực lực mạnh mẽ, theo quan điểm của Tố Linh Tú, sau khi bái hắn làm sư phụ, sự an toàn sẽ được nâng cao rất nhiều.
“Ta nói rõ mất lòng trước được lòng sauc, ngươi chỉ có một năm, nếu một năm mà vẫn chưa nhập môn thì sẽ chấm dứt quan hệ sư đồ, ta không nhận đồ đệ vô dụng.”
Lý Huyền nghiêm mặt nói.
Lỡ như Tố Linh Tú không thể lĩnh ngộ được võ đạo đan y thì tất nhiên không thể làm chỗ dựa cho cô ta được.
Không cần thiết phải đi gây ra những rắc rối đó.
Còn nếu lĩnh ngộ được võ đạo đan y thì tình hình lại khác.
Đây chính là đồ đệ cưng!
Có liên quan đến đại nghiệp võ đạo của hắn, ai dám gây rắc rối thì chỉ có nước bị hắn tát chết!
“Vâng, sư phụ!”
Tố Linh Tú cung kính nói.
Một năm thì một năm, huống hồ cô tin rằng với thiên phú của mình thì một năm nhập môn không phải là vấn đề gì.
Chu Di lại gấp gáp nói: “Tiểu thư, vùng Biên Hoang này, linh khí thiên địa đã tiêu tan, không thể tu luyện được!”
Tố Linh Tú sửng sốt, sao lại quên mất điều này?
“Sư phụ, sư phụ xem sao?”
“Võ đạo của vi sư, há có thể so sánh với Nội Vực? Gì mà linh khí thiên địa đã tiêu tan, không thể tu luyện, toàn là nói bậy.”
Lý Huyền cười khinh một tiếng.
“Ngươi chỉ cần nhớ cho kỹ, công pháp vi sư truyền cho hãy chăm chỉ lĩnh ngộ, nếu trong vòng một năm mà không thể nhập môn thì liên đoạn tình nghĩa sư đồ!”
Tố Linh Tú mắt sáng lên, nói: “Sư phụ, thật sự không ảnh hưởng đến việc tu luyện sao?”
“Đương nhiên!”
Lý Huyền gật đầu.
“Vậy sư phụ cứ yên tâm, trong vòng một năm, nhất định ta sẽ nhập môn!”
Tố Linh Tú cam kết.
“Lời này, đừng nói quá chắc chắn như vậy.”
Lý Huyền cười tủm tỉm nói.
Đan y võ đạo, chính là do hắn suy nghĩ ra, là một hệ thống võ đạo khác ngoài nhục thân võ đạo.
“Sư phụ, ta bắt đầu học y bốn tuổi, sáu tuổi đã bắt đầu cứu chữa cho người.”
Tố Linh Tú trịnh trọng nói.
Lý Huyền:...
Nhìn Tố Linh Tú, hắn rơi vào trạng thái suy tư, lúc sáu tuổi hắn đang làm cái gì nhỉ?
Nặn đất!
Đệt!
Khoảng cách cũng hơi lớn.
“Sáu tuổi, cũng không nhỏ lắm, vi sư còn mơ hồ nhớ được, khi mới ba tuổi, đã khoanh tay không đánh chết một con hung thú rồi.”
Là bậc cao nhân, sư phụ vô địch thâm trầm, tại sao lại có thể thua đồ đệ?
Lý Huyền mặt không đỏ, tim không đập nói.
Tố Linh Tú miệng nhỏ hơi mở, nhìn sư phụ, rơi vào trạng thái im lặng.
Cô nghi ngờ sư phụ thổi phồng sự thật, nhưng lại không có chứng cứ.
“Sư phụ, ngài thật lợi hại!”
Ngay lập tức, nở một nụ cười ngưỡng mộ nịnh bợ.
“Ừm.”
Lý Huyền gật đầu, rất thoải mái.
“Ngươi cứ ở lại đây đi, ngày mai sư phụ sẽ truyền cho ngươi võ đạo.”
“Vâng, sư phụ!”
Tố Linh Tú gật đầu.
Hớn hở xách theo cái xẻng, đi dọn dẹp chỗ ở của mình.
Thạch Nhị trở về.
Thiên Mẫu, vậy mà lại trở thành đồ đệ của chủ thượng?