Giống như lúc trước, lĩnh ngộ Đại Nhật Kim Chung Tráo, Mạnh Trùng bắt đầu lĩnh ngộ Đại Nhật Kim Thân, hiện tại chỉ mới tới cảnh giới khí huyết viên mãn, cách cảnh giới tiên thiên vẫn còn một khoảng cách.
Vì vậy, hắn cũng không vội.
Vừa tu luyện Đại Nhật Kim Chung Tráo, vừa dưỡng đao, đồng thời dành thời gian, tỉ mỉ lĩnh ngộ Đại Nhật Kim Thân.
Đầu tiên, làm quen với 36 huyệt đạo, việc tu luyện Đại Nhật Kim Thân cũng bắt đầu từ việc thông Thiên Địa Kiều, khai mở đan điền khí hải, chỉ là sau khi tu luyện, có điểm khác biệt so với võ đạo chính tông.
Tu luyện chú trọng vào huyệt đạo kim thân, trước tiên phải xác định xem nên mở huyệt đạo nào.
Mạnh Trùng đang lĩnh ngộ Đại Nhật Kim Thân.
Còn Lý Huyền trở về viện tử, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, giao cái giỏ Đại Nhật Kim Thân này cho Mạnh Trùng rồi, chỉ chờ lúc nào hắn lĩnh ngộ được, lấp đầy cái giỏ này.
“Không có vấn đề gì chứ? Mạnh Trùng cũng thông minh, lĩnh ngộ ra, chắc là không có vấn đề gì, chỉ sợ thời gian không nhanh như vậy thôi nhỉ?”
Lý Huyền suy nghĩ cẩn thận.
Hắn cảm thấy Mạnh Trùng tham ngộ được Đại Nhật Kim Thân hẳn không có vấn đề gì.
“Tiếp theo chính là truyền bộ công pháp tiên thiên cho Hứa Viêm“.
Lý Huyền cảm thấy rất bất đắc dĩ, có điều bây giờ hắn đã là một võ giả chân chính, lại có thể tham khảo công pháp võ đạo Nội Vực, hắn mới có lòng tin rất lớn đối với bộ công pháp do mình biên soạn.
Nói là có lòng tin đối với bộ cố pháp do mình biên soạn thì không đúng lắm, không bằng nói là tin tưởng vào Hứa Viêm.
“Hứa Viêm nhất định có thể tham ngộ công pháp, công pháp tiên thiên, không có vấn đề gì, sự nghiệp võ đạo của ta đều nhờ vào hắn khai thiên lập địa“.
Lý Huyền thở dài cảm khái.
Ban đầu hắn cũng chỉ thuận miệng tuỳ tiện bịa đặt, Hứa Viêm đều có thể tham ngộ, tu luyện thành công.
Bộ công pháp mà hiện giờ hắn biên soạn hoàn thiện hơn rất nhiều so với ban đầu, lý thuyết cũng vững chắc hơn một chút, tầng bậc rõ ràng hơn, có lý có cứ, với tư chất yêu nghiệt của Hứa Viêm, tu luyện ra chắc chắn không có vấn đề lớn.
Mặc dù nói rằng, tu vi càng cao thì càng khó tu luyện.
Song rốt cuộc công pháp cũng biên soạn hoàn thiện hơn mà.
“Chờ đến lúc Hứa Viêm trở về, sẽ truyền cho hắn bộ công pháp tiên thiên“.
Hứa Viêm đi đến kinh thành Tề Quốc, dạy ngoại công của hắn và những người đó tu luyện.
“Gần xong rồi, chắc vài ngày nữa là có thể đột phá đến cảnh giới Tiên Thiên Tiểu Thành đi?”
Lý Huyền ước chừng, Hứa Viêm đột phá đến Tiên Thiên Tiểu Thành cũng sẽ là trong vài ngày nữa.
Liếc nhìn Thạch Nhị đang tu luyện khổ cực.
Luyện Tạng của hắn sắp hoàn thành rồi.
“Chênh lệch về tư chất đúng là quá lớn“.
Lý Huyền cảm khái trong lòng.
Thạch Nhị bồi đắp nền tảng Đồng Cốt hoàn mỹ, cho dù sau khi Luyện Tạng hoàn thành, muốn gân cốt vang rền, khí huyết như sắt thép, thành công bước vào võ đạo, đột phá đến cảnh giới Khí Huyết, cũng vẫn cần một khoảng thời gian.
Hắn sẽ kẹt lại ở giai đoạn Luyện Tạng đại thành, cũng xem như là một bình cảnh.
“Giống như, võ đạo Nội Vực, một bình cảnh đột phá từ tứ phẩm lên tam phẩm?”
Lý Huyền nghĩ thầm trong lòng.
Rảnh rỗi không có việc gì làm, hắn lấy ra quyển Cổ Bì Thư, lật sang trang đầu tiên, giống như mọi khi, cẩn thận nghiên cứu.
“Ta có cảm giác, nếu như có thể nghiên cứu rõ ràng một số manh mối, chắc chắn sẽ có thu hoạch.
“Thái Thương này, có phải là một bộ công pháp không?
“Nhưng theo như nhìn thấy, thì lại không giống công pháp, đôi khi nhìn vào, giống như bản đồ, giống như một loại địa hình, lại giống bùa chú ma quỷ...”
Quyển Cổ Bì Thư rõ ràng là không đơn giản, chỉ là chưa lĩnh ngộ được bí ẩn bên trong mà thôi.
Lý Huyền không vội, dù sao cũng đang rảnh, mỗi ngày nghiên cứu một lần, rồi sẽ có một ngày nghiên cứu ra thứ gì đó.
......
Ngô Quốc, Nam Hà huyện.
Nam Hà huyện thuộc thành Biên Cảnh, tiếp giáp với Tề Quốc, được coi là nơi thiên cao hoàng đế xa.
Trịnh viên ngoại là bá chủ Nam Hà huyện, làm ra vô số chuyện ác, cướp đoạt con gái nhà lành, cướp chiếm ruộng tốt... Nửa tháng trước, vì thèm thuồng sắc đẹp của một người phụ nữ góa chồng, thế mà giữa đêm lại đến tận nơi ép buộc.
Sau khi bị kháng cự, thế mà lại ném chết đứa con trai của người phụ nữ góa chồng.
Việc này làm dấy lên sự căm phẫn vô cùng, thế nhưng cho dù là huyện lệnh Nam Hà huyện, cũng phải xem sắc mặt của Trịnh viên ngoại, bách tính phẫn nộ, không những không thể đòi lại công bằng, ngược lại còn bị gia đinh và côn đồ đánh cho một trận nhừ tử.
Mà ngày này, phủ đệ của Trịnh viên ngoại lại gặp phải phiền phức.
Một cô gái mặc một thân váy trắng như tuyết, thanh nhã thoát tục, dung nhan tuyệt thế, đến tận nơi khuyên hắn ta đừng làm điều ác, nên xin lỗi bách tính, cầu xin bách tính tha thứ tội lỗi.
Trịnh viên ngoại nào chịu nghe lời khuyên?