Ở trong hoàn cảnh tất cả được thiết kế tốt kia, chỉ có Diệp đội trường là một chuyện ngoài ý muốn.
“Cảm ơn. Triệu Ly Nùng nghiêm túc chầm chậm nói.
Diệp Trường Minh không lên tiếng, chỉ giơ tay dùng lòng bàn tay lau đi vết máu để lại ở gò má cô, anh nhớ rõ cô không thích mùi máu tươi.
Động tác này có chút thân mật, Triệu Ly Nùng có thể cảm nhận được xúc cảm để lại ở lòng bàn tay ấm áp của đối phương, theo bản năng muốn nghiêng mặt đi, nhưng cũng không biết là quá mệt mỏi, hay là bị ánh mắt thâm trầm của anh ảnh hưởng, nhất thời ngừng lại.
Cũng may tay Diệp Trường Minh không dừng lại lâu lắm, rất nhanh anh đỡ cô đứng dậy, đảo qua người còn đang hôn mê khác: “Chờ bọn họ tỉnh lại, chúng ta sẽ rời đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây