Triệu Ly Nùng còn không đi lấy cái hộp, Diệp Trường Minh ngồi xổm xuống mở hộp này ra trước một bước, để ngừa bên trong có đồ kỳ quặc.
Chỉ có hai quyển bản thảo, lấy bọt biển màu đen chống động ra, cũng không nhìn thấy dị vật khác.
Lúc trước ở trong bệnh viện, Triệu Phượng Hòa vẫn luôn ôm hộp này đặt ở trên đùi, Triệu Ly Nùng không thấy rõ tình huống cụ thể bên trong, hiện tại liếc mắt một cái, đã nhìn thấy ảnh chụp quen thuộc dán phía trên hộp.
Cô khom lưng kéo bức ảnh kia xuống, chuyển qua nói với Đồng Đồng: “Bà nội cậu để lại ảnh chụp?
Tơ máu màu xanh lục ở đáy mắt Đồng Đồng dần dần biến mất, ánh mắt cô mơ hồ chớp mắt một cái, theo bản năng muốn cười, rồi lại biết dưới loại tình huống này không thích hợp, tạo thành vẻ cổ quái cười như không cười trên mặt: “Không phải, là trong hộp.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây