Triệu Phượng Hòa hiểu đời sớm, bà ấy rất thông minh, trí nhớ cũng tốt, Triệu Khiên Minh ở nhà nói về sinh viên nào, bà ấy đều nhớ rất rõ, nhất là người tên Triệu Ly Nùng này được nhắc nhiều nhất.
Bà ấy vẫn nhớ khi ông nhắc tới sinh viên này, giọng điệu thì buồn bực, nhưng trong mắt lại mang ý cười.
Đáng tiếc mất quá sớm.
"Là cô ấy." Triệu Hiền chống người ngồi dậy, gắng sức kéo ngăn tủ đầu giường ra, lấy ra một khung hình từ bên trong: "Đây là ảnh chụp ba đã bí mật lấy ra từ trong phòng thí nghiệm trung tâm ngày hôm đó, trước đó vẫn luôn đặt ở trên bàn của thầy Triệu, hôm nay con đốt cho thầy Triệu đi."
Triệu Phượng Hòa không muốn cầm: "Trên bàn ông không đặt ảnh người nhà, lại muốn đặt ảnh sinh viên."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây