"Trên người không có vết thương." Triệu Ly Nùng theo ánh mắt của anh ấy nhìn ống tay áo dính đầy vết máu của mình, nhớ tới cái gì, nghiêng mặt về phía Diệp Trường Minh nói: “Làm bẩn xe của anh rồi, thật xin lỗi.
Diệp Trường Minh nhìn ánh mắt của cô, biết ngay Triệu Ly Nùng giờ phút này đang ở trong trạng thái không tỉnh táo, thật sự là làm khó cô ấy, lúc này vẫn biết phải lễ phép.
Cửa xe cấp cứu cuối cùng cũng đóng lại, tài xế ở phía trước lập tức khởi động xe, Triệu Ly Nùng còn chưa ngồi vững trong khoang xe trong nháy mắt ngã ngửa ra sau, Diệp Trường Minh dùng một tay đỡ lấy cô: “Ngồi xuống trước đã."
Anh ấy nhìn lướt qua người cô, sau khi xác định không có vết thương bên ngoài, mới ngồi vào chỗ ngồi bên cạnh cô.
"Tiểu Triệu…" Giang Tập đang nằm ở đó nhìn thấy Triệu Ly Nùng thì quay đầu lại, chậm rãi nhíu mày: "Sao cả người em toàn là máu vậy?"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây