“Ông Kỷ nghiêm khắc, mấy ngày qua ba tớ, tổ trưởng Đan còn có tổ trưởng La đều đã bị mắng, nói bọn họ chiếm chức vụ, nhưng từ đầu đến cuối không thấy có tiến triển gì với việc nghiên cứu thực vật biến dị. Đây là lần đầu tiên Nghiêm Tĩnh Thủy nhìn thấy ba cô ấy nhíu chặt mày khi ở nhà, đêm khuya mở vở ghi chép học tập: “Mấy tổ trưởng còn lại mặc dù không bị mắng, nhưng có lẽ trong lòng cũng bất an, luôn luôn lo lắng người tiếp theo chính là mình.
Triệu Ly Nùng nhớ tới lúc trước cô và sư huynh đều bị thầy trách mắng, bây giờ sư huynh cũng bắt đầu phê bình người khác, ý cười kia không bao lâu lại biến mất hoàn toàn.
“Nhưng mà ba tớ nói là ông Kỷ muốn cho những nghiên cứu viên trẻ tuổi chức vụ thấp cơ hội để đi lên, cậu nói xem đây có được xem là chuyện tốt không?
“Có.
Hai người một trước một sau đi lấy cơm, Nghiêm Tĩnh Thủy vốn còn muốn nói chút chuyện, nhìn lướt qua mặt Triệu Ly Nùng ở đối diện, nhíu mày nói: “Vừa nãy đi xuống đã muốn hỏi cậu, sao cả buổi sáng đều không tập trung vậy?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây