Một số thứ bị những chiếc lá che đi, một khi lấy những chiếc lá khỏi đôi mắt, giống như nhìn xuống mê cung, sự thật đang nằm trong tầm tay.
Bởi vì vết sẹo trên tay phải đã biến mất quá sạch sẽ, Triệu Ly Nùng mới cho rằng cơ thể này không phải của mình một cách dĩ nhiên, vì vậy cô không hề có một chút nghi ngờ nào đối với thân phận một người mẹ của Triệu Phượng Hòa.
Nếu không phải giấc mơ tối qua khiến cô nhớ lại những mảnh vỡ ký ức ẩn sâu trong tâm trí, cho dù Triệu Ly Nùng có nghi ngờ Triệu Phượng Hòa, cũng sẽ không bao giờ đặt câu hỏi về quan hệ mẹ con của bọn họ.
Triệu Phượng Hòa không nói gì, bà ấy cầm mũi tiêm đặt lên bắp chân, chậm rãi đẩy chất lỏng vào: “Ông nội không nhắc đến chúng tôi ở ngoài, nhưng ông ấy thường nhắc đến học trò của ông ấy khi ở nhà, đặc biệt là cô.
Triệu Ly Nùng nhìn động tác tiêm thuốc thành thạo của bà ấy: "Vậy có lẽ bà cũng biết sư huynh Giang Tập."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây