Triệu Ly Nùng không lập tức rời đi, ngược lại đi vào trong phòng, cô lấy bút máy ra đưa lên trước: "Cái này trả lại cho bà, suy cho cùng vẫn là bút mực dễ dùng lại tiện."
Triệu Phượng Hòa nhận lấy bút máy: "Chuyện này, là mẹ làm không đúng."
Triệu Ly Nùng không trả lời, mà ngồi xổm xuống, tay đè trên bắp chân Triệu Phượng Hòa, bình tĩnh hỏi: "Chân thật sự đã què rồi?"
Triệu Phượng Hòa im lặng.
Triệu Ly Nùng cười một tiếng đứng dậy, rũ mắt nhìn Triệu Phượng Hòa ngồi trên xe lăn một lúc lâu, đột nhiên nói: "Phong hòa tận khởi, doanh xa gia tuệ, con đã quên trước đây thầy từng nhắc đến bà, đã lâu không gặp."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây