[Niên Đại] Căn Cứ Nông Học Số Chín

Chương 62: Phòng thẩm vấn (3)

Chương Trước Chương Tiếp

Khang An Như gọi Triệu Lâm Nông lại, dẫn cô vào một thang máy riêng, suốt thời gian đó cô ấy không nói chuyện nữa.

Triệu Ly Nùng nhìn số tầng tăng dần cũng không chủ động hỏi.

Thang máy mở, hai người cùng nhau đi ra mà thang máy phía đối diện cũng đúng lúc mở ra.

"Đàn em." Hai tay Nguy Lệ bị trói, trên cổ cột hai chiếc khăn hình tam giác, vẫn nháy mắt với Triệu Ly Nùng.

"Im miệng." Giáo viên đứng ở phía trước quay đầu lại cảnh cáo cô ấy.

"Ồ." Nguy Lệ lập tức ngoan ngoãn.

Triệu Ly Nùng gật đầu chào hỏi Nguy Lệ một cái, trong lòng tự hiểu,nói chung là gọi các cô đến tìm hiểu tình huống.

Tuy nhiên, quá trình tìm hiểu tình hình phức tạp hơn nhiều so với Triệu Ly Nùng tưởng tượng.

Hai người bị tách nhau ra, Triệu Ly Nùng bước vào một căn phòng, tường được ốp bằng gạch đen, bên trong chỉ có một chiếc bàn thép dài và ba chiếc ghế, trên bàn có một ly nước. Các góc của bốn bức tường đều có gắn camera, bên cạnh bàn cũng có một cái camera.

Triệu Lý Nùng nghĩ, căn phòng này rất giống với phòng thẩm vấn mà cô đã xem trong phim.

Kể từ khi đến thế giới này, cô đã trải qua mọi thứ nên trải nghiệm và có cả những thứ không nên trải qua.

Khang An Như kéo một chiếc ghế đối diện máy quay: “Ngồi đi, lát nữa sẽ có người vào hỏi, em cứ nói sự thật là được.

Nói xong, cô bước ra ngoài, đóng cửa lại, để lại Triệu Ly Nùng một mình trong phòng.

Sau khi Triệu Ly Nùng cụp mắt ngồi xuống không nhúc nhích, không chạm vào nước trên bàn, cũng không nhìn xung quanh.

Cho đến khi cánh cửa được đẩy ra một lần nữa.

Có hai người, một nam một nữ bước vào,

Họ lần lượt kéo ghế ra và ngồi xuống.

Triệu Ly Nùng nhìn hai người họ.

Người phụ nữ bên trái khoảng bốn mươi tuổi, tóc búi cao cẩn thận, ăn mặc sang trọng, khi bước vào phòng thì mỉm cười với Triệu Ly Nùng.

Người đàn ông bên phải khoảng ba mươi tuổi, khuôn mặt không mấy hiền lành, đôi mắt sắc bén, không nói lời thừa thãi, trực tiếp bật quang não phát giám sát.

Video giám sát trong bàn cũng giống như vậy, chỉ khác là lần này có âm thanh cô nói chuyện với Nguy Lệ.

“Đang nhìn cái gì vậy? Là giọng nói của Nguy Lệ.

“Không có gì, chỉ là… Câu này là cô nói.

Triệu Ly Nùng hơi bối rối: "Thưa thầy, đây là gì?"

"Chúng tôi chỉ tìm em để tìm hiểu một chút tình hình khi đó thôi." Người phụ nữ dịu dàng cười một tiếng, cố gắng hết sức giải thích cặn kẽ: "Lần xuất hiện thực vật biến dị tại căn cứ nông học thứ 9 này chúng tôi phải làm báo cáo tổng kết cho nên không được bỏ qua bất kì chi tiết nào.

"Khi xem video giám sát chúng tôi thấy em hình như phát hiện ra thứ gì đó." NGười phụ nữ đẩy ly nước trên bàn qua chỗ Triệu Ly Nùng: "Bây giờ em có thể nói đầy đủ câu em định nói chứ?"

Triệu Ly Nùng sửng sốt "Em. . . Không nhớ ra."

"Nghĩ kỹ đi, chúng tôi không vội." Người phụ nữ an ủi cô.

Triệu Ly Nùng cau mày nhớ lại, một lúc sau mới chậm rãi nói: "Em vốn muốn hỏi trong ly cua nam sinh kia chứa cái gì, em chưa từng thấy qua nó nên hơi tò mò."

Người phụ nữ nhìn chằm chằm cô một hồi lâu sau đó nói: "Thì ra là thế, vậy chúng tôi sẽ ghi nhận lại. Bạn học, em có thể đi rồi."

"Em có thể đi rồi ạ?" Triệu Ly Nùng hơi mù mờ, cho đến khi người phụ nữ gật đầu thêm một lần nữa cô mới từ từ đứng dậy đi ra ngoài.

Bên trong căn phòng.

“Anh đã kiểm tra lý lịch chưa? Người phụ nữ hỏi người đàn ông bên cạnh.

"Tôi đã kiểm tra rồi, là người dân bình thường ở căn cứ trung tâm, gia đình đơn thân, mọi thứ đều bình thường." Người đàn ông đẩy tài liệu qua cho người phụ nữ xem.

"Nếu như vậy, dựa vào ghi chú được ghi lại của một người khác nữa là sẽ kết thúc thẩm vấn." Người phụ nữ đứng lên thở dài một hơi :"Ai mà nghĩ tới lại xảy ra chuyện như vậy với lá bạc hà đã ngâm trong nước mấy ngày chưa đổ đi chứ?"

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 30%👉

Thành viên bố cáo️🏆️