"Ở chỗ này." Vệ quân tư nhân dẫn ba người Triệu Ly Nùng đi vào bên trong, đi ngang qua quân thủ vệ tuần tra, máy tính lượng tử liền sáng lên.
"Ly Nùng?"
Triệu Ly Nùng nhìn về phía có tiếng gọi quen thuộc, đúng như dự đoán nhìn thấy Triệu Phượng Hòa ngồi ở xe lăn, một bên bánh xe của bà ấy bị xẹp nghiêm trọng, tóc ngổn ngang một người bẩn thỉu, xem ra là đã chịu không ít khổ.
"Tay của mẹ..." Triệu Ly Nùng bước nhanh vượt qua đám người, ngồi xổm ở trước mặt Triệu Phượng Hòa, sắc mặt hơi khó coi, đẳng cấp của cô còn chưa đủ cao, không thể để cho người khác chăm sóc Triệu Phượng Hòa mọi lúc.
"Chỉ là một vết thương." Triệu Phượng Hòa chỉ vào cánh tay của chính mình, lại gần Triệu Ly Nùng nhỏ giọng nói: "Bọn họ xịt cho mẹ chút gì đó, không bao lâu vết thương đã tốt lên, người bên cạnh cũng không có."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây