Cô suy nghĩ một chút, không tiếp tục gọi, mà vòng qua thác nước, đi tới.
"Gọi cho người nhà sao?" Triệu Ly Nùng đi tới phía sau Hà Nguyệt Sinh, nhìn thấy anh ấy đang dùng máy tính lượng tử gửi tin cho ai đó thì liền lên tiếng hỏi.
Cả người Hà Nguyệt Sinh run lên, phút chốc đóng máy tính lượng tử lại, quay đầu: "Cậu đến từ lúc nào vậy?"
"Vừa mới." Triệu Ly Nùng quay đầu lại nhìn phía sau có thác nước nhỏ, giải thích: "Tôi ở chỗ kia gọi cậu, cậu không nghe thấy."
Hà Nguyệt Sinh miễn cưỡng cười cười: "Tôi không nghe thấy, sợ hết hồn, tại sao cậu cũng đi ra rồi?"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây