Diệp Trường Minh đứng bên cạnh Triệu Ly Nùng, nhớ tới lời cô từng nói trước đó: “Cô ở trong giấc mơ cũng từng gặp tôi?
“Phải. Triệu Ly Nùng buông cành liễu, đứng dậy quay đầu nhìn anh: “Tôi nhìn thấy anh ở gốc rừng bị cây hòe biến dị tấn công.
Ánh mắt Diệp Trường Minh rơi vào phía trước cây liễu, không nói cô đang nói nhảm, ngược lại còn hỏi cô: “…Cô có năng lực dự đoán sao?
Triệu Ly Nùng lắc đầu: “Không phải dự đoán, là di giác giác quan, có lúc những gì biết, cảm nhận, và nhìn thấy của một vài thực vật có thể truyền cho tôi.
Cách nói này, phản ứng đầu tiên của người bình thường nghe được hầu hết sẽ cảm thấy người trước mặt họ đang ảo tưởng, đến bản thân cô nói ra điều đó cũng cảm thấy kỳ quái.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây