Cô quên thế giới cũ của mình, yên tĩnh cảm nhận mặt trời lặn xuống, sau khi màn đêm buông xuống, sương mù, mưa móc kết thành băng trên cành, nhìn thấy tuyết rơi mặt trời mọc, tia sáng nhỏ ấm áp chiếu vào trên người, bằng lăng bao vây cành cây mang sức sống phun trào.
Mãi đến khi Triệu Ly Nùng bị tát một cái mới tỉnh lại từ trong cảm giác huyền diệu này.
Cô mở choàng mắt, phát hiện cành cây hòe còn chưa kịp thu hồi giữa không trung.
Lại là nó!
Triệu Ly Nùng cúi đầu nhìn điểm sáng màu xanh lục bị đánh tan lại tụ tập hình thành cơ thể của cô, cô còn chưa nghĩ ra tại sao mình lại biến thành loại hình thái này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây