Không còn bị cửa lớn ngăn lại, âm thanh hí lên như nứt phổi của Giả Ngụy Kim ở bên trong truyền ra càng thêm rõ ràng, khi đã đau đớn đến một trình độ nhất định đã không còn giống tiếng người nữa.
Từng tiếng gào không phải tiếng người làm cho các nhân viên kỹ thuật trong trung tâm chỉ huy nổi lên từng tầng da gà, không nghe lời nhắc nhở của Quan Nghĩa, lần thứ hai nghiêng đầu nhìn lại qua chỗ khác.
"Ông ta… cậu đây là…" Quan Nghĩa nhìn Diệp Trường Minh mang theo một người đầy máu vặn vẹo giãy giụa đi ra không nhịn được lùi về phía sau một bước.
Giả Ngụy Kim không được gen sinh trưởng chữa trị, các vị trí trên cơ thể đều xuất hiện vết rạn nứt, máu tươi không ngừng chảy ra từ trong da.
"Thuốc của đội trưởng Giả hết rồi, sau khi phát bệnh người càng thêm đau đớn." Nghiêm Lưu Thâm đi ra chủ động nhiệt tình giải thích, thuận tiện còn xin lỗi các nhân viên kỹ thuật của trung tâm chỉ huy đang ngồi: "Thật ngại quá, đã quấy rầy mọi người rồi, bây giờ chúng tôi sẽ mang ông ta đi trị liệu."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây