Triệu Ly Nùng cúi người nhặt chăn dưới đất lên và để trên giường, cô quay người lại nhìn Diệp Trường Minh, do dự hỏi: “Chuyện ngày hôm nay, có thể đừng nói ra ngoài không?
“Lần trước bác sĩ ở Viện nghiên cứu đã kiểm tra cho cô, nói rằng sức khỏe của cô tốt, không hề có vấn đề gì, nhưng cô... Diệp Trường Minh dừng lại một chút, ánh mắt nhìn lên gương mặt của cô: “Triệu Ly Nùng, cô có bệnh di truyền thể lặn nào đúng không?
Triệu Ly Nùng: “...
“Không phải. Đầu tiên cô muốn khẳng định, sau đó cô nhớ ra bản thân không phải cơ thể gốc, sửa lời nói: “Chắc là... không phải.
“Sau khi trở về căn cứ trung ương, để bác sĩ kiểm tra lại một lần nữa, hoặc đổi bệnh viện khác đi. Mắt Diệp Trường Minh nhìn lên máy tính lượng tử một cái, rồi quay người đi ra ngoài: “Nghỉ sớm đi, có chuyện gì thì gọi cho tôi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây