Bản thân Triệu Ly Nùng không biết tại sao cô vẫn luôn kiên trì, kéo lê bàn tay bị thương của mình mỗi ngày, ngoài việc phục hồi chức năng, cô còn dành hết tâm sức để nghiên cứu chủ đề của riêng mình.
Sau khi tay cô trở nên tốt hơn, người hướng dẫn bắt đầu công khai giao cho cô một đống nhiệm vụ, còn dẫn cô chạy vòng quanh núi. Sau đó, sư huynh đã lén lút nhắc nhở cô rằng người hướng dẫn đó đã cho cô cơ hội rời đi, chỉ cần cô mở miệng đồng ý.
Thật đáng tiếc khi Triệu Ly Nùng cũng không nhắc đến chuyện này trong sáu tháng đó.
Cô sinh ra ở nông thôn, ẩn trong giền cô là sự gần gũi với trái đất và thiên nhiên, ngoài mặt cô luôn phản đối, nhưng bên trong cô lại không có bất kì sự bài xích nào.
Chỉ là cô còn quá trẻ và không thể hiểu được điều đó.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây