Anh ta uống hơn một nửa cốc nước nóng, cả người đã tốt hơn một chút, cuối cùng cũng ngửi thấy mùi máu xung quanh ùn ùn kéo đến, ánh mắt đảo qua lại, nhìn xác sói hoang khắp mặt đất: "... Đây là?"
Hoàng Thiên vô thức nhìn Trương Á Lập, dù sao anh ấy cũng là quân nhân duy nhất ở đây, trong ánh mắt hiện lên một tia nghi ngờ: Đối phó với sói hoang như thế này có phải có hơi biến thái không?
Họ đều là đồng đội vào sinh ra tử nhiều năm, Trương Á Lập đối mặt với ánh mắt của anh, liền biết Hoàng Thiên đang nghĩ gì, nhanh chóng giải tỏa nghi ngờ: “Không phải việc của tôi, nhân viên trồng trọt Triệu cùng bọn họ giải phẫu, tôi không có ở đó."
Hoàng Thiên: "?"
Tuy rằng đau đến không chịu nổi, nhưng Hoàng Thiên cũng đã quen với việc bị thương, lúc này đầu óc anh đặc biệt tỉnh táo, ánh mắt rơi xuống nhưng xác sói hoang được sắp xếp gọn gàng trên sàn nhà, rồi lại hướng về Triệu Ly Nùng cùng những người bên cạnh, ánh mắt đột nhiên thay đổi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây