“Đổng Hưng không nên cứu tôi, tôi bị thương nặng cũng không sao cả. Hiện giờ anh ấy nằm ở kia, tháp tín hiệu cũng không cách nào khôi phục được. Chúng ta hoàn toàn không thể liên hệ được với các nhân viên giep trồng. Tả Hoa ngồi ở sau xe bán tải, tay đấm lên khung cửa xe, tự trách nói: “Phản ứng của tôi vẫn còn quá chậm.
“Khoảnh khắc khẩn cấp đấy, ai còn suy nghĩ được nhiều như thế? Côn Nhạc cắn chặt băng gạc, tay còn lại siết chặt lại. Sau khi đã băng bó xong, thì phun một đầu băng gạc ra: “Muốn trách cũng chỉ có thể trách cây dướng biến dị cấp A kia, xui xẻo!
Lực tấn công của cây dướng biến dị cấp A này quá mạnh mẽ, quả thực giống như phát điên vậy.
Chi Minh Nguyệt cúi đầu thay linh kiện cho súng của mình: “Đợi khi chúng ta lái về hướng Đông Nam là có thể tụ họp với bọn họ rồi.
“Hy vọng bọn họ đừng gặp phải chuyện ngoài ý muốn. Côn Nhạc thở dài: “Phía đông nam hơi chếch về phía đông một chút là sẽ đụng phải cây liễu rủ cấp A khác.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây