Triệu Ly Nùng cũng không nói gì, chỉ cúi đầu chuyển một khoản tiền vào trong tài khoản của Phượng Hòa: “Sau này con sẽ trở thành một cán bộ trồng trọt, tiền không phải là ít, mẹ đừng quá tiết kiệm.
Không đợi Phượng Hòa nói gì, Triệu Ly Nùng đã vươn tay từ bàn trà lên trên chiếc ghế sô pha cầm lấy cái chăn, đắp lên người bà ấy nói: “Không phải mẹ muốn nhìn thấy con trở thành nghiên cứu viên sao? Cơ thể khỏe mạnh mới có thể nhìn thấy.
“… Đúng, Tiểu Nùng nói đúng. Phượng Hòa sững sờ nói.
Triệu Ly Nùng nhìn quanh phòng khách, tìm công tắc lò sưởi, trực tiếp mở lên.
Phượng Hòa ngồi trên xe lăn ngẩng đầu nhìn Triệu Ly Nùng đang đứng ở đó, có chút suy tư: “Tiểu Nùng, con đã khác trước kia rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây