“Chị Trịnh, chúng tôi đi trước đây, có tin tức gì tôi sẽ gọi cho chị.”
“Được.”
Ánh mắt của Liêu tiên sinh không khỏi rơi vào trên người Trịnh Bình. Khi ông chạm đến mặt bà, ánh mắt ông hơi đờ đẫn.
“Liêu tiên sinh, đi thôi? Tài xế đang đợi bên ngoài.” Tôn Trác quay người nói với Liêu tiên sinh.
“Được.” Liêu tiên sinh gõ nhẹ ngón trỏ vào lòng bàn tay, ghi nhớ một lúc, thu ánh mắt lại và đi theo Tôn Trác ra khỏi cửa tiệm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây