“Tớ sẽ đi xuống xem, cậu quay trở về đi.” Hứa Cẩm Vi là minh chứng cho câu qua sông đoạn cầu ( giống như câu qua cầu rút ván), đợi sau khi Thẩm Lâm Xuyên đưa cô đến địa điểm rồi, cô lập tức bắt đầu đuổi người.
“Một mình cậu làm sao được? Tớ sẽ ở lại với cậu.” Thẩm Lâm Xuyên không yên tâm, cô là con gái một mình hơn nửa đêm mà còn ở trong một đoạn đường xa xôi hẻo lánh như vậy, nên muốn ở lại với cô.
“Hửm?” Hứa Cẩm Vi nhướng mày nhìn cậu ấy.
Biểu cảm của cô khiến Thẩm Lâm Xuyên nhớ về nỗi sợ bị chi phối bởi ống thép uốn cong, cậu có khát vọng sống sót mãnh liệt, ngay lập tức thay đổi miệng, “Tớ nghĩ cậu có thể làm điều đó một mình, vậy tớ sẽ quay về trước.”
Hứa Cẩm Vi bị cậu làm cho có chút buồn cười “Sau khi trở về tắm nước nóng, lại uống một chút trà gừng, cẩn thận để không bị cảm lạnh, chờ tin tức của tớ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây