“A Nghiên… Tần Mộc Vân xách lấy va li hành lý, trước khi rời đi hướng về phía cô nói: “Cảm ơn cô, rõ ràng là tôi đã chiếm mất thân phận của cô suốt hơn hai mươi năm trời, nhưng cô từ đầu tới cuối vẫn không có trách cứ tôi nửa lời.
Tuy rằng là lời xin lỗi đã nói qua hết lần này đến lần khác rồi, nhưng giờ phút này, Tần Mộc Vân vẫn là muốn nói xin lỗi.
“Thật sự cảm ơn…, cũng… rất xin lỗi cô.
Nói cô ấy liền cúi gập người trước Cố Nghiên.
“Xin lỗi, cô thay tôi chịu khổ cực nhiều năm như thế.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây