Đừng nói một đứa trẻ, Cô Nghiên và Trình Kính Tùng đã lớn như vậy rồi cũng không kìm được mà nhìn nhiều thêm mấy lần.
Trong cả kiếp trước lẫn hiện tại thì đây vẫn là lần đầu tiên cô ngồi tàu hoả.
Nhưng có thể là vì tâm lý ổn định, hoặc cũng có thể là vì người đàn ông giống như cảng tránh gió đang ở bên cạnh mình, cho nên ngược lại cũng không thấp thỏm giống như người lần đầu đi xa.
Sau khi tìm được chỗ ngồi, Trình Kính Tùng đặt hành lý cẩn thận xuống, còn Cố Nghiên thì đặt cô bé xuống giường mềm.
Lần này ra ngoài, mấy người Cố Nghiên cũng không mang theo bao nhiêu tiền mặt, mặc áo choàng ngắn cũng rất đơn giản, cho người ta cảm giác của người chất phác, quần áo không đáng bao nhiêu tiền.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây