Bà cụ cười càng ngày càng vui vẻ, chỉ cảm thấy những khổ sở mà trước đây trải qua là xứng đáng.
Lúc giúp bà cụ chuyển nhà, Cố Nghiên vô tình nhìn thấy Cố Nguyệt về nhà mẹ đẻ.
Nói đến cũng thật là trùng hợp, Cố Nguyệt cũng nhìn thấy cô.
Khi bốn con mắt nhìn nhau, thời gian như ngừng lại ngay lúc đó, im ắng yên tĩnh.
Không biết có phải là Cố Nghiên bị ảo giác hay không, cô phát hiện sắc mặt của Cô Nguyệt hình như so với trước đây kém hơn nhiều lắm, ngày hè như này, mà còn mặc quần dài áo dài, trên cổ cũng quấn một cái khăn lụa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây