Thấy anh lại bắt đầu tái phạm tật cũ, Cố Nghiên trực tiếp vỗ vai anh, bá đạo nói: “Cái gì mà anh cảm thấy, cảm giác của anh sai rồi, đồ ngốc!
Cô hờn dỗi mắng mỏ một câu, lại tiếp tục nói: “Sao anh lại rối rắm cái này, em hỏi anh xem có chỗ nào cần sửa không?
“Không có, không có. Trình Kính Tùng vội lắc đầu.
“Vậy lấy nó thôi. Cố Nghiên gấp sổ lại, vươn eo một cái, đôi mắt hạnh nhìn người đàn ông bên cạnh: “Tắt đèn đi, mai còn phải dậy sớm.
Thanh âm trong trẻo mềm mại, Trình Kính Tùng nghe xong không khỏi nuốt nước miếng, không dám nhìn loạn nữa, nhanh chóng tắt đèn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây