Cố Kim Thủy lấy tay áo lau mồ hôi, uống ừng ực một bát nước, rồi nói: “Thật ra, tôi chỉ muốn hỏi về chuyện của cháu gái bà, có phải trong nhà đang gặp khó khăn gì không?”
Bà cụ Quan ồ lên một tiếng, nhìn Cố Kim Thủy đầy kinh ngạc.
Cố Kim Thủy cười, để lộ hàm răng trắng đều: “Tôi có quen biết với ông Trần mà, ông Trần cũng rất lo lắng cho gia đình bà, tôi là hậu bối nên không thể nghe mà giả vờ không biết.”
Thì ra là như vậy.
Bà cụ Quan thở dài, ngồi xuống ghế dài.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây