Cố Kim Thủy cũng đang băn khoăn về chuyện này.
Mặc dù tìm ra người đã cướp món hàng của mình là chuyện tốt, nhưng Tống Kiến Thiết làm sao biết anh ấy có khả năng chọn đồ cổ và tại sao lại trùng hợp đến mức cướp hết những món anh ấy thích vẫn là những câu hỏi mà Cố Kim Thủy chưa thể hiểu rõ.
“Đừng lo mấy chuyện đó nữa, bây giờ buôn bán đồ cổ cũng không phải là phạm pháp.” Cố Kim Thủy cười nhếch môi, anh ấy véo má con gái nhỏ thì bị Cố Ưu Tư đập tay lên mặt, nhưng anh ấy không giận, cười hì hì nói: “Ba phải cho cậu ta một bài học, để cậu ta biết rằng lợi dụng ba không dễ đâu!”
Từ khi dấn thân vào xã hội, anh ấy chưa bao giờ phải chịu thiệt thòi lớn như vậy!
Thường thì chỉ có anh ấy đi cướp đồ của người khác, chứ không có ai cướp của anh ấy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây