Lương Dĩnh nói: “Mang theo rồi, sáng nay bọn em mua khá nhiều đồ thủ công, đều là con gái anh chọn đấy. Anh đừng lấy mấy bộ này, ở đây có áo khoác lông vũ này, anh dùng nó phủ lên sẽ ổn hơn đấy.”
Cố Kim Thủy liếc nhìn chiếc áo khoác lông vũ kia, nó phồng khá to, nhưng sờ vào lại rất mềm mại, anh vui mừng nói: “Thứ này gọi là áo khoác lông vũ à, các em thông minh thật đấy, sao nghĩ đến chuyện mua thứ này vậy?”
“Mấy hôm trước bọn em đi dạo phố thấy được, mới đầu bọn em cũng không định mua đâu, vì có mua về cũng không thể mặc ngay được.”
Hà Xuân Liên giúp con trai sắp xếp lại đồ đạc, nói: “Nhưng không ngờ chúng ta đột nhiên mang được những thứ này về, thì thứ này lại thành thích hợp. Với lại, mấy thứ này đều là đồ giảm giá, nên mua cũng có lời.”
Mấy người An Dật cũng sắp xếp giúp.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây