Vậy nên Trương Đại Bưu đã bị bắt giữ lại, đến cả mấy tên đàn em của anh ta cũng bị công an đưa đi tra hỏi.
Tôn Diệu Tổ kia thì lại chạy rất nhanh, trong nháy mắt đã chạy mất hút.
“Hời cho cái thằng đó quá rồi!” Đậu Tử nhắc đến chuyện này vẫn còn tức đến mức nghiến răng.
Nhưng Cố Kim Thủy thì lại chẳng buồn bực gì: “Tức cái gì, tao đã kêu người đi tung tin, nói thằng đó đã gom lấy bảy tám trăm đồng chạy mất, nếu nó có thể yên ổn ngủ hết đêm nay, tao theo họ nó luôn!”
“Hay, anh, vẫn là anh thông minh!”
Đậu Tử phục sát đất.
Cố Kim Thủy cười mắng một câu: “Bớt nịnh, Đại Bưu vô tù rồi thì địa bàn của nó sẽ trở thành của chúng ta, mấy ngày này lựa vài đứa được việc qua bên đó trông chừng, chúng ta chia năm năm, bớt được chút việc cũng tốt.”
Địa bàn của Trương Đại Bưu cũng không nhỏ, ít nhiều gì cũng có bảy tám con phố nhỏ, có không ít người thèm nhỏ dãi, Cố Kim Thủy không muốn cứ cách vài ngày lại dẫn người đi đánh nhau, mình dứt khoát lấy ít tiền một chút, cho người khác mượn danh tiếng.
Bệnh viện Hữu Nghị.
Cố Ngân Tinh mặc đồng phục y tá màu trắng, vừa mới kiểm tra tình trạng của vài bệnh nhân và báo cáo với bác sĩ xong, cả buổi sáng khó khăn lắm mới có chút thời gian để nghỉ ngơi.
Bên trong phòng làm việc, cô ấy vừa mới uống được ngụm nước thì có người vỗ vai cô ấy một cái.
Cố Ngân Tinh giật mình, quay đầu lại nhìn, tức giận: “Trần Đẳng Đẳng, mới sáng sớm cậu muốn hù chết người à.”
Trần Đẳng Đẳng với mấy y tá khác cười hì hì.
Trần Đẳng Đẳng nói: “Ngân Tinh, trong lòng cậu có quỷ hả?”
Cố Ngân Tinh hừ một tiếng: “Cậu không sợ thì chờ lần sau khi nào tớ hù cậu, cậu đừng có kêu như heo bị cắt tiết là được.”
Trần Đẳng Đẳng đỏ mặt, có chút ngượng ngùng: “Là tớ có lỗi với cậu, nhưng mà, Ngân Tinh, nói với cậu chuyện này nè.”
“Chuyện gì?”
Cố Ngân Tinh hỏi.
“Người ta đều nói cái người tên Tống Mỹ kia đang yêu đương với một tên côn đồ, cậu ở cùng một khu phố với cô ta, cậu có biết không?” Trần Đẳng Đẳng với những y tá khác đều lộ ra vẻ mặt hóng hớt.
Cố Ngân Tinh có chút ngạc nhiên: “Các cậu đều biết hết rồi hả?”
Trần Đẳng Đẳng có chút mâu thuẫn với Tống Mỹ, lúc trước có người giới thiệu đối tượng cho Trần Đẳng Đẳng, là bác sĩ của bệnh viện khác, tuổi tác không lớn lắm, Trần Đẳng Đẳng đến quán cơm quốc doanh ăn cơm cùng với bác sĩ người ta, nhưng ai ngờ lại trùng hợp gặp được Tống Mỹ.