Hà Xuân Liên cầm khăn tay lau nước mắt cho cô ấy, nói: “Bây giờ bụng con đã lớn rồi, con đừng khóc nữa, mau nín khóc đi.”
Cố Ngân Tinh sụt sùi cầm lấy chiếc khăn tay, “Con chỉ khóc một lúc thôi, chờ một lát nữa là sẽ ổn thôi.”
Cô ấy nói một lúc lâu, quay sang chợt thấy anh trai mình đang giơ tay chống cằm, mắt nhìn về phía vách tường đến xuất thần. Cô ấy không khỏi tức giận vỗ vào trên cánh tay của Cố Kim Thủy, “ Anh, anh có nghe em đang nói chuyện với anh không đấy.”
“Anh đang nghe đây, đúng vậy, mẹ nói đúng đấy, em đang mang thai, không nên khóc quá nhiều, nếu không sau này sinh ra đứa con suốt ngày khóc đêm, anh xem em và Nghiêm Nhẫn phải làm thế nào?”
Cố Kim Thủy cố tình đổi chủ đề, cười nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây