Cố Kim Thủy mím môi không nói gì.
Lúc này, ánh mắt anh ấy nhìn Yamamoto mang theo chút mặc cảm tự ti.
Tổng số đồ cổ này đủ để mở một viện bảo tàng, Yamamoto đã dành cả đời để sưu tầm nó, cuối cùng lại bằng lòng trả lại cho đất nước bọn họ.
“Tôi xin thay mặt đất nước chúng tôi cám ơn ông, cám ơn ông đã vất vả tìm về văn vật đã mất cho chúng tôi trong suốt nhiều năm qua.”
Cố Kim Thủy đứng dậy, cúi người thật sâu trước mặt Yamamoto, vẻ mặt cũng tràn đầy kính trọng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây