Các công an không hề dễ bị lừa.
Chỉ dựa vào những lời mà Hoàng Hỉ Vinh vừa nói, rõ ràng là biết được không ít chuyện, nếu có thể thả gia đình bọn họ đi, thì công an cũng không cần phải làm việc nữa.
Nhìn thấy công an đưa mấy người nhà họ Tống với Trương Đại Bưu đi, mọi người ở trong khu phố vẫn còn bàn tán xôn xao.
“Thật không ngờ cuối cùng lại là liên quan đến nhà họ Tống, các người nói thử xem những lời Hoàng Hỉ Vinh nói lúc nãy có thể tin được không?”
“Tin gì, tin quần què chứ tin, bà nhìn đi, chính bà ta còn nói năng lộn xộn, công an cũng chả tin.”
“Vậy sao Trương Đại Bưu lại dính dáng tới nhà họ Tống?”
Vừa nói đến vấn đề này, góa phụ An liền ho khan một tiếng: “Các người không biết phải không, khoảng thời gian trước tôi thấy con gái Tống Mỹ nhà bà ta lôi lôi kéo kéo với Trương Đại Bưu, hai người cũng thân mật lắm đấy.”
Tống Mỹ?
Với Trương Đại Bưu?
Mọi người lộ ra vẻ mặt hóng hớt.
Người quản lý nhíu mày: “Con bé Tống Mỹ này đang yên đang lành lại tìm đối tượng để làm gì?”
Đừng nhìn bộ dáng ngụy quân tử, rất có bản lĩnh để giả tạo của Trương Đại Bưu đó, gia đình đàng hoàng tuyệt đối sẽ không nhìn trúng cái kiểu người này để làm con rể.
“Cái này thì ai biết được.” Bác gái Tôn cảm thán nói: “Nếu điều em gái An nói là thật, vậy thì mắt nhìn người của Tống Mỹ này thật làm kém, lúc trước con bé có biết bao nhiêu là đối tượng xem mắt, có ai mà không tốt hơn cái thằng này đâu!”
Còn chẳng phải sao!
Nói đến chuyện này, mọi người lại bắt đầu bàn tán về việc nhà họ Tống chọn đối tượng cho Tống Mỹ, trước đây Tống Mỹ kén cá chọn canh, mọi người giới thiệu đối tượng cho cô ta, cô ta chê người này không tốt, người kia không được.
Đương nhiên, con gái thành phố có công ăn việc làm lại còn trẻ trung nên có tiêu chuẩn cao, mọi người đều có thể hiểu được, nhưng ai biết được cuối cùng lại chọn một người như vậy.
“Về nhà.”
Hà Xuân Liên kêu người nhà mình đi về.
Cố Ngân Tinh còn có chút không nỡ rời đi, bị Hà Xuân Liên trừng mắt nhìn một cái, mới mím môi bước vào nhà và đóng cửa lại.
“Mẹ, mẹ cho nghe thêm vài câu nữa thì có sao đâu?” Cố Ngân Tinh cảm thấy có chút đáng tiếc nói.
Hà Xuân Liên liếc cô ấy một cái: “Đầu con bị thiếu não à? Nghe đám người đó bàn tán chuyện thị phi của nhà người ta thì có ích lợi gì?”
“Có chứ, con nghe xong thì trong lòng sẽ được sướng hơn đó!” Cố Ngân Tinh cười hì hì, cô ấy xinh đẹp, dáng vẻ lúc cười nhạo người khác cũng vô cùng dễ mến.