Nghe thấy cô ấy hỏi vậy, nhân viên bảo vệ thở dài, vỗ chiếc quạt lá đang cầm trên tay vào trên đầu gối, “Nghỉ cái gì mà nghỉ, dạo này nhà máy không có đơn hàng, để tiết kiệm chi phí, lãnh đạo chỉ cho một số người đi làm, những người khác đều nghỉ ở nhà. Tiểu Lương này, cháu đi là đúng đấy, nếu cháu không đi, chắc giờ cháu cũng phải nghỉ ở nhà.”
Lương Dĩnh chỉ cảm thấy chua sót khi nghe thấy những lời này.
Cô ấy đang định hỏi thêm mấy câu, lại chợt nhìn thấy đám người xưởng trưởng Hứa đang vây quanh mấy người nước ngoài, trông thái độ có vẻ cực kỳ ân cần, hành động cực kỳ thân thiện.
Thấy đám người xưởng trưởng Hứa dẫn mấy người nước ngoài kia đi vào xưởng nhuộm vải, Lương Dĩnh vội hỏi: “ Tại sao những người nước ngoài đó lại đến nhà máy chúng ta?”
“Bọn họ tới thu mua nhà máy dệt của chúng ta đấy!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây