Đám người Trương Hạnh Nhi đưa mắt nhìn nhau, bọn họ đều có vẻ hơi xấu hổ.
Trương Hạnh Nhi là người nóng tính, nói thẳng: “ Tổ trưởng Lương, trong xưởng xảy ra chuyện rồi, nhà máy sắp bị bán đi, lãnh đạo định sa thải chúng tôi!”
“Sa thải?” Lương Dĩnh chớp chớp mắt nhìn bọn họ, hơi không tin nổi.
Cô ấy cầm một miếng táo lên ăn cho đỡ đói, nói: “Hiệu suất làm việc của nhà máy chúng ta vẫn luôn tốt mà? Sao đến mức sa thải công nhân viên vậy?”
“Đúng vậy, mấy nhà máy dệt may gần chỗ chúng ta cũng không đến mức đó!” Trương Hạnh Nhi tức giận nói: “Vậy mà lãnh đạo nhà máy chúng ta lại nói nhà máy cải tổ thất bại, nhà máy thiếu nợ rất nhiều, phải bán nhà máy đi để trả nợ. Bây giờ bọn họ nói với chúng tôi, nếu chúng tôi đồng ý nghỉ việc, mỗi người sẽ được ba nghìn đồng tiền trợ cấp thôi việc, nhưng ba nghìn đồng sao đủ!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây