Niên Đại 80: Cá Mặn Bị Cả Nhà Nghe Lén Tâm Tư

Chương 46: Ngày thứ mười một bị nghe lén 2

Chương Trước Chương Tiếp

Mọi người đi theo ra ngoài để xem náo nhiệt.

Người nhà họ Cố cũng đi theo sau, mặc dù Cố Ngân Tinh không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng chỉ thấy trên mặt ông anh mình vẫn luôn treo một nụ cười, thì biết chắc chắn là sẽ có người bị gặp xui xẻo.

Dãy nhà mà nhà họ Tống ở nằm phía đông*, cũng không nhỏ, có ba gian phòng.

Nhưng khi vừa vào nhà, mọi người lại bị hun đến suýt nữa đã nôn ra.

“Hay thật đấy, cái phòng này của các người có mùi gì vậy.” Góa phụ An giơ tay áo lên bịt mũi lại, chán ghét nói.

Hoàng Hỉ Vinh trừng mắt: “Mùi gì hả, chỉ là mấy miếng tã lót của cháu nội tôi vẫn chưa giặt thôi, cứt đái của con nít sạch sẽ lắm đấy!”

Mọi người nghe đến câu này đều muốn nôn ra.

Ai mà nói cứt đái của con nít sạch sẽ thì chắc chắn là chưa từng chăm trẻ, chỉ cần đã từng chăm trẻ đều sẽ biết được mùi thối của cái thứ đó còn hơn cả vũ khí sinh học.

Hơn nữa cái mùi trong căn phòng này chắc chắn không phải chỉ là do vài miếng tã lót, trời mùa đông lạnh nên giặt tã sẽ lạnh tay, nấu nước nóng thì lại phải tốn than, nói không chừng là nhà họ Tống này ăn ở dơ dáy, dồn lại chất đống cả mấy ngày trời.

“Trong cái bao đó là gì?”

Đột nhiên có người chỉ vào cái bao để bên cạnh giường đất trong gian nhà chính.

Mấy người công an nhìn qua kia, một người trong số đó bước nhanh đến, kéo mở bao ra, nhìn nhìn bên trong, lại cầm lên quơ tới quơ lui, âm thanh của kim loại vang lên leng keng.

Mọi người trong phòng đều sửng sốt, nhìn về phía Tống Kiến Thiết.

“Cái, cái bao này không phải của nhà tôi.” Tống Kiến Thiết nhanh chóng đi đến: “Đồng chí công an, bọn tôi không biết cái bao này!”

Các công an nhìn nhau, người đang cầm cái bao nhìn ông ta: “Ở nhà của ông mà ông nói không biết?”

“Thật sự là không biết!” Tống Kiến Thiết nóng đến mức mặt đổ đầy trong ngày đông giá rét, ông ta nhìn về phía Cố Kim Thủy, thấy vẻ mặt Cố Kim Thủy cười xấu xa, có một ý nghĩ chợt lóe ra trong đầu.

“Là cậu ta! Là cậu ta vu oan hãm hại tôi!”

“Đúng vậy, chắc chắn là chuyện tốt mà Cố Kim Thủy làm,” Tống Mỹ phản ứng cũng không chậm, rất nhanh đã phản ứng lại: “Đồng chí công an, anh đi hỏi thăm thử danh tiếng của gia đình chúng tôi trong thời gian qua thì sẽ rõ, còn Cố Kim Thủy kia thì bình thường chẳng làm được việc gì tốt lành cả!”

“Tống Mỹ,” Hà Xuân Liên trầm mặt: “Cô phải chịu trách nhiệm với lời nói của mình đấy, cô nói Kim Thủy nhà tôi không làm việc gì tốt lành, vậy cô nói thử xem thằng bé đã làm những chuyện xấu gì rồi, nếu cô có thể nói ra được từng chuyện một, thì tôi phục cô, còn nếu không kể ra được thì câm cái miệng cô lại cho tôi!”

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️