“Đồng chí công an, bây giờ có thể chứng minh được sự trong sạch của tôi rồi phải không?”
Cố Kim Thủy đứng lên, vẻ mặt có chút bất đắc dĩ: “Tôi mua chút khoai lang chắc không phạm pháp chứ, sao lại dính dáng đến tội phạm trộm cắp tài sản quốc gia rồi??”
Công an có chút lúng túng, vội nói: “Việc này có chút hiểu lầm, đồng chí Cố thật sự là trong sạch.”
“Các người nghe thấy chưa?” Cố Kim Thủy nhìn mọi người xung quanh: “Nếu để tôi nghe được ai tung tin vịt sau lưng tôi, đến lúc đó tôi sẽ nhờ đồng chí công an đến để chủ trì công đạo đấy.”
Đám người đối mắt với tầm nhìn của Cố Kim Thủy đều có chút lúng túng, vội vã dời tầm mắt.
Khóe môi Cố Kim Thủy nhếch lên, xoay đầu lại nói: “Nhưng mà đồng chí công an này, tôi thì lại có chuyện muốn tố cáo đấy.”
“Chuyện gì?”
Công an sững sờ.
Cố Kim Thủy nâng tay lên chỉ về phía nhà họ Tống: “Đêm hôm qua tôi dậy đi tiểu, tôi thấy có người trong nhà họ Tống cứ lén lén lút lút, vác một bao đồ gì đó vào nhà, tôi nghi ngờ bọn họ mới chính là người trộm thép!”
“Cậu ăn nói bậy bạ!” Hoàng Hỉ Vinh lập tức nổi sùng, bà ta chỉ tay vào Cố Kim Thủy: “Nhà họ Tống bọn tôi rõ ràng là trong sạch, ai như các người, cả nhà chẳng có ai tốt lành!”
Cố Kim Thủy cười khinh một tiếng.
“Thím Hoàng, có trong sạch hay không, các người tự nói thì làm sao mà được?”
Tống Kiến Thiết nhíu mày, đẩy đẩy mắt kính: “Cố Kim Thủy, cậu đây là đang hất nước bẩn lên người bọn tôi để trả đũa à?”
“Ây, nói vậy tôi không dám nhận đâu,” Cố Kim Thủy liên tục xua tay, anh ấy nhìn về phía mấy người công an: “Các đồng chí, các đến thì cũng đã đến rồi, hay là dứt khoát điều tra cho rõ ràng luôn đi?”
Hà Xuân Liên nãy giờ vẫn luôn không nói gì, lúc này cũng đã lên tiếng: “Đúng đó, kiểm tra một chút cũng tốt, nếu nhà lão Tống thật sự trong sạch thì không sợ lục soát.”
Mọi người nghe vậy đều thấy có lý.
Người quản lý chắp tay sau lưng: “Đồng chí công an, vậy anh cứ điều tra rõ ràng đi, nếu thật sự không có thì cũng nên trả lại sự trong sạch cho khu phố của chúng tôi.”
Vốn dĩ công an nghĩ nhiều thêm một chuyện chi bằng bớt đi một chuyện, nhưng lúc này mọi người đều nói như vậy, nếu không lục soát thì sẽ không thích hợp.
Dù sao thì người cũng đến đây rồi, xét thì cứ xét thôi.
“Mong mọi người phối hợp một chút.”
Công an nhìn về phía Tống Kiến Thiết.
Tống Kiến Thiết xanh cả mặt, nhưng vẫn gật gật đầu, ông ta hung hăng nhìn Cố Kim Thủy một cái, rồi mới dẫn theo mọi người ra ngoài.