Đậu Tử nói: “Không có chuyện gì.” Anh ấy hạ giọng nói với Cố Kim Thủy: “Anh đừng nhìn những người ở đây ai cũng ăn mặc giản dị, đều có tiền đấy, đều chuyên gia buôn bán ngọc thạch trong nước của chúng ta đấy, cái người gầy gầy bên kia...”
Anh ấy chỉ chỉ ông già kia, nói: “Là người bên Quảng Châu, nghe nói bây giờ tài sản mấy trăm vạn.”
“Mấy trăm vạn?”
Cố Kim Thủy hơi kinh ngạc.
Anh ấy liếc nhìn đại gia kia, đại gia kia mặc áo bông quần bông màu xanh, trên đầu còn mang theo một chiếc mũ lôi phong, nếu nhìn qua dáng vẻ này, không ai có thể đoán ra đây là đại gia cả.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây