“Con tìm ba nói chính sự đấy, ba bớt cà lơ phất phơ đi.” Cố Ưu Tư chững chạc đàng hoàng, xụ mặt nói.
Cố Kim Thủy nhìn cô như đứa bé giả vờ làm người lớn, không khỏi buồn cười, nhéo nhéo khuôn mặt trắng hồng như mật đào: “Nói, chuyện gì, nếu không phải chuyện lớn, ba sẽ đồng ý với con.”
“Là như này, mấy ngày ba không ở đây, bác Tống tới hỏi thăm ba.”
Cố Ưu Tư đẩy tay Cố Kim Thủy ra, lui về sau một bước, “Không biết tại sao, hình như cho là ba sẽ đến chỗ đổ thạch, muốn nghe ngóng xem ba đến nơi nào, còn tới lôi kéo con nói cho ông ta nghe nữa.”
Phù sa không chảy ruộng ngoài.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây