Sau khi rời sân khấu, Tôn Chí Bình đắc ý liếc nhìn Cố Kim Thủy một cái.
Đám người giáo sư Hứa khích lệ: “Tiểu Tôn bài viết này không tệ, bắt đầu với sự phát triển, rất tinh vi.”
Tôn Chí Bình ra vẻ khiêm tốn khom người, “Đâu có đâu có, cũng là bọn em được dạy dỗ dạy tốt, Tiểu Cố, bây giờ là đến lượt anh đấy, lúc này anh đi lên, có người nghe sao?”
Cố Kim Thủy đang muốn mỉa mai lại, giáo sư Bạch vỗ vai anh một cái, “Tiểu Cố, cậu lên đi, vừa rồi tôi còn lo lắng, bây giờ nghe bài của Tiểu Tôn xong, xem như tôi hoàn toàn yên tâm rồi.”
Cố Kim Thủy sửng sốt một chút, trên mặt đám người giáo sư Hứa cũng hơi kinh ngạc.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây