Niên Đại 80: Cá Mặn Bị Cả Nhà Nghe Lén Tâm Tư

Chương 40: Ngày thứ chín bị nghe lén 4

Chương Trước Chương Tiếp

Không phải Trương Đại Bưu không biết cô gái này sử dụng anh ta như một công cụ, không biết sao lời nói của cô gái này đều chạm tới tâm khảm anh ta.

Trương Đại Bưu mười lăm tuổi đã ra ngoài lăn lộn, chưa được mấy năm, Cố Kim Thủy cũng đi ra, còn lăn lộn tốt hơn anh ta, danh tiếng ở trên đường vang dội hơn.

Đừng thấy ngày thường chỉ mang theo hai người Sơn Hổ và Đậu Tử, trên thực tế, người nguyện ý đi theo Cố Kim Thủy lăn lộn không phải số ít, người ta đều biết Cố Kim Thủy này có thể chi trả rất hào phóng.

Trong lòng Trương Đại Bưu vẫn âm thầm không phục.

Lúc này tóm được một cơ hội có thể tính kế Cố Kim Thủy như vậy, khiến anh ta thật sự lung lay.

“Vậy cô nói xem, cô định làm như thế nào?”

“Kim Thủy trở lại rồi.”

“Ô, đây là bánh ngọt à ?”

Một đường đi qua khu tập thể, Cố Kim Thủy chào hỏi với không ít hàng xóm, Cố Ngân Tinh nghe động tĩnh, vội nhảy cẫng lên: “Mẹ, anh trở về, chúng ta dọn cơm đi.”

Cố Kim Thủy vào trong nhà, vẻ mặt như thường, không hề nói thêm câu nào.

Mùng năm đầu tháng.

Tất cả mọi người trong thành Bắc Kinh đều lục tục đi làm lại, phải đi làm thì đi làm, phải ra ngoài thì ra ngoài.

Hà Xuân Liên bây giờ vẫn đang nghỉ đông, nên ở nhà chăm sóc đứa nhỏ.

Bà ấy vừa đẩy nôi vừa đan len, nhìn sợi len hồng phấn, rõ ràng là làm cho Cố Ưu Tư một cái áo len.

Sơn Hổ và Đậu Tử đã tới.

Trước khi Cố Kim Thuỷ sắp ra ngoài còn vào phòng bế bổng con gái: “Ôi, qua một năm lại nặng hơn rồi.”

Cố Ưu Tư vung vẩy cánh tay nhỏ mập mạp, tức anh ách.

Ai nặng.

Người ta đây là đang phát triển.

Cố Kim Thuỷ không nhịn được cười, cố ý nói: “Bé con giống như có thể nghe hiểu lời người ta vậy.”

Cố Ưu Tư nắm chặt tay.

“Con bớt nói linh tinh với con gái con đi, mau đi làm chuyện của con đi.” Hà Xuân Liên tức giận mắng anh ấy, ôm con đi qua: “Hôm nay là mùng năm đầu tháng, đừng quên mời bọn Sơn Hổ ăn một bữa cơm, lớn nhỏ cũng là tấm lòng.”

Trong lòng bà vẫn rất chú trọng quy củ trước kia.

Khâu đầu năm mời người làm ăn cơm, bây giờ rất nhiều người đã không còn chú trọng, thậm chí trong công xưởng cũng thỉnh thoảng mới dấy lên những thứ này, nhưng bà cụ cảm thấy như vậy mới gần gũi.

“Con biết rồi.”

Cố Kim Thuỷ gật đầu, quay người muốn ra cửa.

Cố Ưu Tư ngẩn ra một lát.

Cái gì? Đợi chút, hôm nay là mùng năm?

Nhóc con nhà anh hôm nay ra ngoài phải ngồi tù đấy, vẫn là mau quay về đi!

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️