Hà Xuân Liên chọc đầu nói.
Cố Ngân Tinh làm cái mặt quỷ, nghiêng đầu đi ra ngoài.
Hà Xuân Liên cạn lời, nói với Lương Dĩnh: “Từng này tuổi rồi mà vẫn không thận trọng bằng Nựu Nựu của chúng ta.”
Lương Dĩnh cười nói: “Mẹ, Ngân Tinh của chúng ta cũng chỉ như vậy với người thôi, ở trước mặt mẹ thế này, bao nhiêu tuổi cũng chỉ là trẻ con mà thôi.”
Hà Xuân Liên nhịn không được cười lên, bà ấy nghĩ ngợi rồi nói: “Ai da, mẹ thật sự không nghĩ ra được nó làm mẹ sẽ như thế nào, bỏ đi, dù sao cũng có Nghiêm Nhẫn nuông chiều nó.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây