“Được.” Cố Kim Thủy sảng khoái đồng ý: “Chuyện này để ông và sư phụ tôi bàn bạc, tôi không lo nữa, dù sao hai người đều có con mắt tinh tường. Còn về việc của chúng ta, nếu ông muốn mở mang tầm mắt, thì phải đến Phan Gia Viên, Lượng Mã Kiều những chỗ có hàng rong, phải đợi đến cuối tuần, lúc đó mới có nhiều người và hàng hóa phong phú.”
Giáo sư Bạch vui vẻ đồng ý.
Sáng sớm thứ bảy, Cố Kim Thủy ăn sáng xong thì đi thẳng đến Phan Gia Viên, giáo sư Bạch đã đợi sẵn ở đó từ sớm, ông ấy đeo kính, tay cầm một chiếc đèn pin.
Giờ đã vào mùa đông, buổi sáng trời vẫn còn âm u. Từ xa, Cố Kim Thủy đã nhìn thấy ông ấy thì chào một tiếng rồi dẫn ông ấy đi xem hàng rong ở đường Hoa Vi.
Đây là lần đầu tiên giáo sư Bạch đến đây sớm như vậy, nhìn thấy người đông đúc, ông ấy không khỏi trầm trồ: “Nhiều người thế này, đều là người ở đây sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây